LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 474

LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG

Lam Ngả Thảo

www.dtv-ebook.com

Chương 57: Chốn Bình Yên

Tựa như những ngày thơ ấu, ta cực kỳ hâm mộ đám tiểu tiên đồng núi

Đan Huyệt lúc bé ra cửa đều có phụ mẫu đi cùng. Những cha mẹ ấy có lúc
đặt con trên vai mà nô đùa, có lúc lại dắt trong tay. Dần dần lớn lên, đây
chung quy là điều tiếc hận lớn nhất trong cuộc đời ta.

Thế nên, hôm nay được ở trong lồng ngực ấm áp của phụ thân, mùi

thuốc ngai ngái gay mũi làm ta nhớ tới tình cảnh lúc nhỏ, chỉ cảm thấy
trong lòng như rót mật, khiến ta cảm thấy ngọt ngào đến độ không muốn
nếm thử tư vị chua xót trước đây một lần nào nữa, dù chỉ là chút ít.

Một lúc lâu sau, Tu La phụ thân mới cười nói: “Tiểu Loan nhi, hôm nay

phụ thân rất vui…Hơn vạn năm rồi, tiểu công chúa của ta cuối cùng cũng
về nhà rồi.”

Ta ngẩng đầu nhìn người, trong mắt chan chứa lệ nhưng lại cười rạng rỡ,

khe khẽ lắc lắc cánh tay người: “Năm đó, lúc phụ thân ở trên đỉnh Phượng
Dực Nhai nhắc đến tiểu công chúa, Thanh nhi có nằm mơ cũng chưa từng
nghĩ đấy là nói con, còn chạy về trong điện khóc lớn một trận, cho rằng phụ
thân chính là phụ thân của Đan Chu.” Nói xong lại đột ngột nhớ đến dì đã
hại phụ thân ra tình trạng này, phụ thân nhất định không thích bà, không
biết liệu có khi nào khiến người mất hứng, thấp thỏm nhìn xem, trên mặt
người nửa chua xót nửa đau khổ, nhưng tuyệt nhiên hoàn toàn không có
nửa phần tức giận, sờ sờ lọn tóc ta, đau lòng nói: “Tiểu Loan nhi, ở trước
mặt phụ thân, có lời cứ nói, phụ thân thương con còn không hết, lẽ nào lại
giận Loan nhi? Con không cần phải nhìn sắc mặt hay cẩn thận dè dặt.” Liếc
nhìn xung quanh, hãnh diện nói: “Ở trong thành Tu La của ta, tiểu Loan nhi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.