LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 177

LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG

Lam Ngả Thảo

www.dtv-ebook.com

Chương 19: Trời Trong Mây Đỏ Ráng Chiều

Có lẽ dì cũng có chút lo lắng về ta, sau ngày hôm đó cũng đôi ba lần nói

bóng nói gió, nhưng đều bị ta giả vờ giả vịt, che giấu hỗn loạn trong lòng.
Sự vụ trong cung bận rộn, không lâu sau dì cũng gác lại việc này, trông có
vẻ đã thực sự tin tưởng vào bộ dạng của ta.

Nhưng lòng ta lại bị một cái giằm đâm thật sâu, rút ra không được mà

chạm vào cũng không xong.

Thế gian này chim trời cá nước, ai ai cũng có cha mẹ yêu thương, chỉ

riêng mình ta ăn nhờ ở đậu. Khó khăn lắm mới tìm được chút ấm áp, không
ngờ suýt chút nữa lại biến thành chuyện cười cho cả thiên hạ. Từ đấy về
sau mỗi lần ra cửa đi chơi, cuối cùng vẫn nhất định không đến cánh rừng
rậm đối diện Phượng Dực Nhai.

Ta đã từng ngập tràn mong chờ, cứ ngỡ là vật báu mình ôm trong lòng sẽ

không bị người phát hiện, âm thầm vui sướng, đến hôm nay tỉnh lại sau
giấc mộng dài, nghĩ mình lại xót cho thân, một bụng lạnh lẽo thê lương
không thể nào nói ra.

Lại qua hai tháng, ý niệm xa cách cũng dần dần nguôi, ta đứng trên đỉnh

Phượng Dực Nhai nhìn ra xa xa, trời quang mây tạnh, ánh sáng rực rỡ đẹp
không sao tả xiết, âm thầm thở dài một hơi, phía sau truyền đến một giọng
hỏi nhẹ nhàng: “Thanh Nhi gặp phải việc rắc rối, mới thở dài như vậy?”

Ta bất ngờ quay đầu, phụ thân của Đan Chu, người mà trước giờ ta vẫn

gọi là thúc thúc kia đang khoanh tay đứng ở phía sau ta năm bước, ánh mắt
thân thiết, cơ hồ khiến ta sinh ra một loại ảo tưởng về phụ tử thân tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.