LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 204

tỉnh lại, nguyên nhân chính là vì Côn Lôn Kính này?

Khi đó ở núi Nữ Sàng, ta bị hỏa châu của Áp vương đả thương, cơ hồ

hồn phi phách tán, hắn biết rõ Côn Lôn Kính chính là bảo vật bảo hộ hồn
phách của chính mình, nhưng lại lén lút đưa cho ta, suốt hai trăm năm canh
giữ bên cạnh một kẻ ngủ mê mệt là ta, mới có thể đem hồn phách ta tụ
lại…Con rồng ngốc nghếch này!

Trong lòng ta khốn khổ vô cùng, nhất thời khó quyết. Thế nhưng trong

mắt đã có hơi nước nổi lên, liên vội vã quay đầu, lặng lẽ lau đi.

Chỉ nghe thấy Giao vương đại thủ lĩnh lại nói: “Hôm nay mảnh hồn

phách trên người điện hạ lại bị Tử Mạch trên Thanh Môn thương tổn, thần
trí mới tạm thời u mê, gặp người không nhận biết được. Bổn vương đã thay
điện hạ tu bổ phần hồn phách này, chỉ mong sau này gặp được cơ duyên,
triệu hồi được hai mảnh hồn phách kia, điện hạ liền có thể khỏe mạnh như
thường.”

Bích Dao hung hăng trừng ta một cái: “Đều là do tỷ, xúi Tam ca muội đi

lấy Tử Mạch.”

Giờ phút này trong lòng ta vừa chua xót vừa đau đớn, vạn năm qua lần

đầu tiên có loại cảm giác này, chỉ cảm thấy không những xa lạ, ẩn chứa đôi
chút ngọt ngào khó nói, mà còn có một loại cảm giác đau đớn ẩn ẩn nổi lên
trong lòng, cũng không biết là ai đã cất giấu một mảnh hồn phách Nhạc
Kha trong quan tài đá, pháp thuật cao thâm đến độ khiến thủ lĩnh Giao tộc
cũng phải bó tay không có cách nào?

Về phần tiểu nha đầu oán giận thế này, mặc dù không phải ta xúi Nhạc

Kha đi lấy Tử Mạch, nhưng việc hắn đi lấy không hẳn là không có can hệ
với ta, bị nàng oán giận thế này, trong lòng ta cũng không có ý khổ sở.

So với ân tình Nhạc Kha đã dành cho ta, chút trách cứ nho nhỏ này thật

sự chẳng đáng là gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.