LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 301

Ly Quang cười nói: “Nàng quả thật cực kỳ thông minh, mới đoán liền

trúng. Ta với Tam thái tử tìm nàng suốt hai trăm năm, nàng cứ như đã bốc
hơi, tìm hoài không thấy. Chẳng là mấy ngày trước Nguyệt Lão xuống hạ
giới, tới đền Nguyệt Lão thay người phàm kết duyên, gặp ta và Nhạc Kha,
ông ấy mới nói, trong Tước La điện của Thái tử điện hạ không rõ từ lúc nào
thì có một tiên tử Loan điểu ngốc ngốc nghếch nghếch, nghe nói là chuyên
quản việc quét dọn. Chúng ta đoán không biết chừng loan điểu tiên tử này
chính là nàng, liền muốn kiểm chứng một phen. Hàn đầm này nước sâu
không thấy đáy, hắn liền dùng thuật pháp đưa ta ẩn nấp ở đây, còn mình thì
quay về Đông Hải thỉnh cầu Long Vương, xem thử mấy ngày tới trên trời
có pháp hội gì không, cũng mượn dịp tốt lên Thiên đình tìm nàng.”

Trong lòng ta cảm kích vô cùng, nếu nói Tiên giới ngoại trừ Tu La

Vương cùng với dì, vẫn còn người nhớ đến ta, thì chính là hai người này
đây. Nhất thời kích động khó nói, khổ sở vì không có cách đáp tạ hai người
họ suốt hai trăm năm trải qua bao gian nan, nắm chặt tay hắn nói: “Ly
Quang, từ nay về sau, nếu ngươi có yêu cầu gì mà Thanh Loan không đáp
ứng, liền để ta trên trời dưới đất này chết không yên ổn.”

Dưới ánh trăng, hắn vội vàng rút tay ra che miệng ta lại, thế nhưng lại

mím môi cười, hết nhìn lại nhìn ta, mãn nguyện vô cùng, nhẹ giọng than:
“Ly Quang cũng không phải vì cảm kích này của Thanh nhi, ta chỉ xin nàng
—“

Ta mở to hai mắt, vui vẻ nói: “Xin ta điều gì? Xin cái gì ta cũng đều đáp

ứng ngươi!”

Hắn cúi đầu nói: “Chỉ xin Thanh nhi từ nay về sau luôn luôn đem ta ghi

nhớ trong lòng, yêu thích ta, ta liền cực kỳ mãn nguyện.”

Ta đưa tay vỗ vỗ ngực, từng chữ từng chữ rõ ràng, bảo đảm nói: “Ta vốn

dĩ thích ngươi, bằng không, vì sao suốt mấy ngàn năm lại cùng ngươi quấn
quít một chỗ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.