LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 35

nhiên chỉ cưỡi ngựa xem hoa, làm sao có hiểu biết gì mà kể cho nàng ta
nghe. Nàng ta vẫn khăng khăng tin vào lời nói của Nhạc Kha, chỉ nói ta
dám đánh nhau với Côn Bằng, tất nhiên pháp thuật cao cường, dũng khí
kinh người, khâm phục ta mãi, nào biết rằng ta thật sự không nhìn ra
thượng tiên, còn trẻ sức lực dồi dào, bởi vậy mới kết tư oán, khổ mà không
thể nói ra được.

Nơi ta quen thuộc nhất, chẳng đâu ngoài núi Đan Huyệt. Liền nói về

phong cảnh trên núi Đan Huyệt. Lại nghĩ tới cây đào mật phía sau điện ta ở,
nên đem hương vị trái cây này và cảnh vật hoa lá kể qua một lần, chỉ vào
hạt châu trên tóc nàng ta nói: “Màu sắc của quả đào mật kia tựa như hạt
châu xinh đẹp trên tóc của công chúa vậy.”

Bích Dao thèm muốn trái cây kia, lại quấn quít lấy Nhạc Kha nói: “Sau

này Tam ca chắc chắn sẽ dẫn ta lên núi Đan Huyệt nếm thử trái cây mà
Thanh Loan tỷ tỷ kể.”

Ta vụng trộm liếc nhìn Nhạc Kha, sợ hắn không đồng ý, khẩn trương đến

độ mồ hôi thấm ướt cả lòng bàn tay, đã thấy hắn cười véo mũi của Bích
Dao, cưng chìu nói: “Chỉ cần phụ vương đồng ý, tất nhiên huynh sẽ mang
muội đi.”

Ta thở dài một, vừa lo sợ không yên, vừa âm thầm vui mừng, nhịn không

được tha hồ tưởng tượng cảnh hắn và ta trên núi Đan Huyệt. Đám tiểu tiên
từ trước đến nay luôn khi dễ ta đương nhiên có dung mạo kém hơn hắn thì
thôi đi, pháp thuật tất nhiên cũng kém hơn hắn, cách nói năng tầm nhìn lại
không có cách nào so sánh được, hình ảnh so sánh tốt nhất chính là áng
mây trên đỉnh đầu và đám bùn ẩm dưới chân.

Bích Dao thấy Nhạc Kha đồng ý rồi, lại thúc giục hỏi ta: “Tỷ tỷ, trên núi

Đan Huyệt kia ngoại trừ tỷ ra, còn có ai sống ở đó không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.