LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 428

Hắn trầm mặc không lời nhìn ta, cho rằng trong lòng ta không vui, lại an

ủi vài ba câu mới rời đi. Ta đẩy cửa bước vào Tín Phương Viện, trong
phòng tạp dịch tiếng bà lão quét dọn ngáy vang như sấm, nhưng trong
phòng ta minh châu phát ra ánh sáng dìu dịu, phản chiếu lên cửa sổ một
bóng dáng cao gầy kiện mỹ. Thân ảnh đó chợt lóe lên, cửa phòng mở ra, Bà
Nhã Nhĩ lập tức đứng trước cửa, quan sát ta trên dưới một phen, thấy ta
bước thấp bước cao, tiến lên dìu ta vào phòng.

Ta vốn tưởng trong phòng chỉ có mình nàng, nhưng người ngồi ngay

ngắn trong màn chính là Nhạc Kha. Đêm nay yến tiệc được một nửa đã
không thấy bóng dáng hắn, giờ phút này thế nào lại có thể lọt qua được thủ
vệ canh giữ bên ngoài mà vào phòng ta.

“Lẽ nào có chuyện gấp sao?” Ta vừa đi vừa nói, được Bà Nhã Nhĩ dìu

đỡ, ta thuận thế ngã lên trên giường.

Hắn ngồi ra phía cạnh giường, để ta nằm cho thoải mái một chút, gật gật

đầu nói: “Hôm nay ta nhìn thấy sư muội của mẫu thân.”

Ta vốn đã nhắm hai mắt lại, nghe thấy lời này kinh ngạc mở to hai mắt

ra, gấp rút nói: “Ở đâu?”

Nếu có thể tìm được sư muội của mẫu thân Nhạc Kha, nhất định có thể

giải được cấm chú của Trắc phi, cũng có thể cứu bà.

Nhưng sắc mặt Nhạc Kha lại ủ dột thê lương, oán hận nói: “Chính là ở

trước bụi hoa quỳnh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.