LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 44

Rừng san hô này đẹp thì đẹp thật, chỉ là không có mùi hương, vạn lần

không sánh kịp với hoa cỏ trên đất bằng. Ta, một cánh chim trời lại cả ngày
ngâm mình ở Đông hải này cùng một đám rồng cá, thật sự không phải cùng
tộc với ta, có thể yên ổn dài lâu?

Bỗng nhiên lúc đó, ta cảm thấy thuỷ tinh cung này nặng nề khó có thể

chịu được. Cho dù có Tị Thủy châu, toàn bộ Đông Hải này chẳng qua cũng
chỉ là một cái ao lớn trầm tĩnh nặng nề. Ta ra ngoài du lịchvốn không nên
nán lại chỗ này quá lâu. Ta không khỏi tự giễu: Cho dù trên người kẻ đó có
đúc ánh sáng giống như ánh mặt trời, nhìn đến hoa mắt, thì cũng là người
trong Đông Hải long cung, có liên quan gì đến ngươi?

Nghĩ thông suốt điểm này, ta lén lúc tránh thủ vệ long cung, cũng chưa

từng từ biệt với huynh muội Bích Dao, lướt trong làn nước, rời khỏi Đông
hải.

Qua vạn năm, cùng lắm ta chỉ kết bạn với hai ba vị nhưng tiên hữu có thể

đắt tay cùng nhau đi du ngoạn tùy ý trêu đùa, trong nháy mắt trở mặt thành
thù, Nhạc Kha bị ta đánh một trận, Ly Quang cũng bị ta giận dữ đuổi đi,
trong lòng thật có chút phiền muộn.

Ta buồn bã đứng trên đỉnh núi hồi lâu, nhìn thấy sắc hoàng hôn, trăm

chim bay về tổ, áng mây chiều rực rỡ, cất bước đi dạo trên con đường nhỏ.
Khó khăn lắm mới bước được mười bước, yêu khí đập vào mặt, theo sau là
một đám sương mù màu tím, một giọng nữ dịu dàng trong trẻo như chim
oanh hót, nói: “Tiểu yêu tham kiến thổ địa……”

Liền có một nữ tử sắc áo màu tím đứng ngay trước mặt, một đôi mắt

long lanh như làn nước mùa xuân, đang u oán dán lên người ta.

Nàng nhìn ta như vậy, nhưng lại khiến ta sinh một ý niệm hoang đường

trong đầu: Thí dụ như ta là vị lang quân thanh tú, bội tín phụ nghĩa, vứt bỏ
nàng. Đương nhiên, ý tưởng này quả thật có chút hoang đường. Từ trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.