LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 485

mà bẩm báo, cũng không có gì sai. Nếu như Thanh Loan trách phạt tỷ, đấy
là bất phân phải trái, làm tiên cũng thật hồ đồ rồi.”

Phương Trọng len lén nhìn ánh mắt phụ thân, thấy người không có vẻ tức

giận, lúc này mới lau mồ hôi trên trán, đứng dậy đợi lệnh.

Từ khi ta về cung, Tu La Vương phụ thân đã hạ lệnh, bất kỳ kẻ nào cũng

không được làm trái ý ta, nếu không lập tức chém không tha. Người cưng
chiều ta thế này, trong lòng ta đương nhiên cảm thấy ngọt ngào hạnh phúc
gấp bội, nhưng lại khiến đám người hầu trong cung thấp tha thấp thỏm, mỗi
khi đáp lời đều cẩn thận quan sát sắc mặt ta. May mắn là mặc dù ta từ bé
nhìn sắc mặt người khác chưa từng thuần thục, nhưng cũng có thể biết được
quan sát tâm tình kẻ khác là việc hèn mọn thế nào, nên cũng nỗ lực thân
thiết gần gũi, không để mọi người khó xử.

Phụ thân dắt tay ta đứng dậy, nét mặt dịu dàng cười nói: “Mặc kệ là ý đồ

gì, phụ thân cùng con đến xem chẳng phải sẽ biết sao?”

Ta tâm không cam tình không nguyện bị phụ thân kéo đến hướng điện

nghị sự là Thất Diệp Đường, trong lòng tự giễu, chẳng qua ỷ có người
thương yêu, mới được ít ngày đã học thói tính tình hẹp hòi. Nhưng cảm
giác khi có người cưng chiều để ta được tùy thích mà làm chính là ấm áp
như vậy đấy, càng ấm áp ta càng không muốn bớt phóng túng.

Trước Thất Diệp Đường có hai hàng Giao nhân đang đứng. Một hàng

trong đó chính là giao nương xinh đẹp kiều diễm, trên người mặc sa y đủ
sắc, một hàng khác là thị hầu đang bưng mâm chứa lễ vật đủ màu. Ta từ
bên hông cửa len lén liếc nhìn, đứng đầu hàng chính là Ly Quang, thiếu
niên ôn nhuận như ngọc, người mặc Giao tiêu sa bạch sắc, mái tóc dài như
hải tảo rũ ra sau lưng, diện mạo buồn bã, không nhìn thấy được nét vui
mừng nào, chỉ có u uẩn trầm mặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.