LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 611

và nàng, ước chừng không có kiếp sau rồi!”

Ta chỉ cảm thấy lời này cực kỳ không may, giống như lời trăn trối lúc

lâm chung, vừa định mở miệng nói một vài điều gì đó, cánh phải bỗng đau
nhói, là mạch đao của một tên Thiết Kỵ chém qua, suýt nữa chặt đứt cánh
phải của ta, may mà ta tránh kịp thời, nhưng cũng bị mất không ít lông vũ.

Cảm thấy nơi cổ được Ly Quang ôm bỗng dưng bị buông lỏng, hắn cúi

xuống bên tai ta dịu dàng nói: “Thanh nhi, Giao tộc e là đã bị diệt tộc. Ta
lại không thể nào liên lụy đến nàng…Nàng nhất định…nhất định phải ngàn
lần vạn lần bảo trọng!”

Trên lưng chợt nhẹ, hắn đã nhảy xuống dưới rồi.

Tia chớp to lớn xé rạch nửa bầu trời, ta nhìn chăm chăm vào chiếc áo

choàng Giao Tiêu Sa bạch sắc đang rơi xuống dưới đó, trên gương mặt ôn
nhuận như ngọc hướng lên trời thế nhưng lại mang theo ý cười dịu dàng ấm
áp, đăm đăm nhìn vào ta.

Trong đầu ta “Ầm’ một tiếng, trong lòng đau đớn dữ dội, cất lên tiếng

kêu bi thương, muốn lao xuống dưới. Ly Quang, đó là nam tử mà ta vẫn
luôn coi như huynh trưởng!

Nhưng ngay lập tức có vô số U Minh Thiết Kỵ vây quanh bốn phía, tên

nào tên nấy lăm lăm Mạch đao trên tay chém vào ta. Trong lòng ta đau đớn
không thôi, chỉ cảm thấy bản thân chết đi cũng không bằng việc Ly Quang
chết thảm khiến ta đau đớn đến tan nát cõi lòng. Mấy lần xông ra nhưng
đều bị đao của U Minh Thiết Kỵ chặn lại, hai cánh bị thương nhưng lại
không bằng nỗi đau trong lòng, vỗ cánh nâng cổ, tiếng hót bi thương không
dứt, thiên địa đổi màu, phong vân phẫn nộ, mưa ào ào như trút, nhưng cũng
không thể che lấp được tiếng than khóc nức nở của ta.

Trong lúc suy nghĩ miên man, kích động vô cùng, người kia vì để đảm

bảo an toàn cho ta, một chút tiên thuật cũng không có nhưng lại từ trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.