LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 657

hai mẹ con hắn ở Thiên giới hưởng những tháng ngày tình thân, từ nay về
sau ta và hắn xa cách ngàn dặm, thật sự lòng ta chẳng có gì mà mừng vui.

Hắn lạnh lùng cười: “Hiện giờ Thiên giới há có thể là chổ yên ổn để cho

mẹ con ta sống? Ông ấy đối với mẫu thân ta cùng lắm chỉ là thương hại
muốn bù đắp nhiều năm mẫu thân ta đã khổ cực. Tình cảm vợ chồng sao có
thể dựa vào lòng thương tiếc muốn bù đắp mà duy trì?”

Ta chưa từng thấy vẻ mặt chán ghét thế tục của Nhạc Kha như hiện giờ,

có khi là lời lẽ ấm áp dịu dàng cùng với nụ cười nhạt, lời ngon tiếng ngọt
có thể lừa gạt các tiên tử đến đầu óc choáng váng, có khi lạnh như băng,
khiến người ta phải tránh xa ngàn đạm. Bất kể là nét mặt biểu hiện như thế
nào thì cũng khá hơn dáng vẻ lúc này của hắn, cười lạnh kiêu ngạo, lại
mang theo một chút chua xót, cũng không biết là đang tiếc hận cho mẫu
thân hắn hay là đang chịu uất ức ở Thiên giới.

“Vậy Côn Lôn Trắc phi phản ứng thế nào?”

Mấy năm gần đây Thiên Đế nạp rất nhiều mỹ nhân làm trắc phi, người

thế mạnh như Thiên Hậu cũng không ngăn cản được huống chi là Côn Lôn
Trắc phi mấy vạn năm đã không ở cạnh ông ấy. Năm đó Côn Lôn Trắc phi
và Thiên Hậu cùng lấy một chồng đã vô cùng tức giận nên mới dẫn đến
cảnh mang con đại chiến ở Thiên Hà. Nay thoáng chốc mất vạn năm đã trôi
qua, phu quân năm đó sớm đã có mỹ nhân đầy cả cung, trái ôm phải ấp,
chuyện này làm sao Côn Lôn Trắc phi chịu nổi?

Ta nghĩ đến cảnh mình thấy được trong mảnh vỡ của Côn Lôn thần

kính… Khi đó, bà ấy ở trong lòng phu quân thâm tình chân thành mang
theo vô vàn thương xót…Tất cả đều đẹp đẽ như trước kia.

“Mẫu thân đã trở về Côn Lôn tiên cảnh, từ nay về sau một lòng tu đạo

không màng chuyện Tiên giới nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.