LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 836

Bổn tiên đứng hầu bên cạnh Tiểu Kim Phượng, thấy hai tay đứa trẻ này

siết chặt thành đấm, đồng tử co lại, cả người cứng đờ ngồi trên ghế, liền
biết nàng ấy nhất định đang nhớ đến lần trước suýt nữa thì mất mạng trong
tay Đan Chu.

Dì liếc trộm về phía dì Phượng, thấy bà không hề tức giận, chẳng hề

giống như đang dò xét, không khỏi gượng gạo cười nói: “Bên ngoài chính
là tiểu nữ… … Ngày thường có chút kiêu căng… …” Lời còn chưa dứt,
Đan Chu đã chạy vào trong điện, cười nói: “Mẫu thân.” Chiếc roi nắm chặt
trong tay đỏ máu, đang tí tách nhỏ từng giọt.

Dì Phượng nở nụ cười ảm đạm, không nói lời nào.

Đan Chu bước vào bên trong mới phát hiện thấy Tiểu Kim Phượng đang

ngồi cứng đờ trong điện, lạnh lùng cười một tiếng, quát lên: “Tiện nhân,
Thanh Loan dã điểu đó thế nào?” Bóng roi đã xé không vụt tới. Tiểu Kiêm
Phượng mặc dù tức giận nhưng lại không hề phòng bị, có điều bổn tiên biết
Đan Chu đã lâu, đương nhiên biết nàng ta muốn làm gì, trong lúc gấp rút
đành phải bất chấp tất cả tay không tiến lên, không ngờ hoa mắt một cái,
Đan Chu đã giận đến tím mặt: “Dã tiểu tử ở đâu tới, thế nhưng dám ngăn
roi da của bổn công chúa?”

Ta chăm chú nhìn, thì ra Nhạc Kha đang tái mặt giữ lấy ngọn roi. Nghĩ

thấy Đan Chu lúc vung roi sử dụng toàn lực, mặc dù hắn ra tay giữ lấy roi,
nhưng máu tươi đã theo kẽ hở bàn tay nhỏ giọt rơi xuống.

Cơn giận trong lòng bổn tiên tăng lên ngùn ngụt, đau đớn vô cùng, bước

lên dùng hết sức giật lấy chiếc roi da ở giữa, Đan Chu bị hai người bọn ta
kéo, không khỏi té về phía trước, suýt nữa ngã nhào, sẩy tay thả rơi roi da.

Nhạc Kha hừ lạnh một tiếng, chiếc roi da đó tức thì đứt thành mấy đoạn,

bị hắn vứt xuống đất. Ta đang muốn lấy khăn tay băng bó cho hắn, mười
ngón tay bén nhọn của Đan Chu đã điên cuồng xông đến, ánh mắt tàn độc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.