LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 854

Đợi đến khi Nhạc Kha dẫn chúng ta bước vào một quán rượu ở nhân

giới, thức ăn các loại được bưng lên, ta cũng vứt đi lễ nghi của Thái tử Giao
tộc, tựa như bản thân chỉ là một đại hán thô lỗ bưng cái bát ngồi trước cửa
nhà mình, từng ngụm từng ngụm giành ăn với nàng– lịch sự một lần, liền bị
nàng cười một lúc.

Nàng và Nhạc Kha dường như trời sinh chính là oan gia, luôn luôn ầm ĩ

không thôi. Nếu như từ lần đầu tiên gặp gỡ ta chưa từng nhìn lầm, rõ ràng
nàng có tình ý với Nhạc Kha, nhưng về sau hai người cãi cọ, thường muốn
ta ở giữa điều đình, ta chung quy vẫn nghi ngờ liệu có phải bản thân lần
đầu tiên nhìn không rõ nên đoán sai tâm tư của nàng. Ầm ĩ dữ dội như vậy,
nàng liền kéo tay áo ta: “Ly Quang Ly Quang, ngươi nói xem… …”

Ta khẽ mỉm cười, cảm thấy được nàng ỷ lại như thế, gần gũi không chút

câu nệ như thế, luôn luôn có thể khiến tâm tình vui vẻ, kết quả đương nhiên
cũng sẽ nghiêng về phía nàng.

Niềm vui ấy tựa như đóa hoa nở trong bóng tối, mạnh mẽ không gì ngăn

trở.

Có một năm, chúng ta du ngoạn khắp nơi, ngang qua Thanh Khâu, nửa

đêm ở Ngân Hà Cốc tình cờ bắt gặp một con cửu vĩ bạch hồ cực kỳ xinh
đẹp. Ai cũng biết, Cửu vĩ bạch hồ chính là đế tộc của Thanh Khâu quốc,
cửu vĩ hồ nho nhỏ này còn chưa biến hình thế nhưng nửa đêm lại xuất hiện
ở Ngân Hà cốc, quả thực là kỳ lạ.

Nhưng Thanh Loan vừa liếc thấy con hồ ly nhỏ đó liền muốn dụ nó về

nuôi. Nhạc Kha can ngăn không được, tranh cãi với nàng một hồi, nàng lại
lần nữa kéo tay ta, vì sợ khiến tiểu hồ ly sợ hãi bỏ chạy, nhỏ giọng kề sát
bên tai ta năn nỉ: “Ly Quang Ly Quang, ngươi nhất định không thể nào
nghe theo Nhạc Kha, ngươi nói xem… …”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.