LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 863

như hổ rình mồi, không dễ dàng để bà có cơ hội chạy thoát.

Thế nhưng lại nghe thấy thanh âm dì ngửa cổ cười dài, dì trước giờ trên

mặt vẫn luôn đoan trang không ngờ lại cười đến nước mắt tuôn rơi, ai nấy
đều kinh ngạc đến ngây người, mặc dù ý cười của dì không hề thay đổi,
nhưng nước mắt vẫn cuồn cuộn không ngừng, run giọng nói: “Mấy vạn
năm qua, việc giết mẹ như vẫn luôn ở trước mắt, ngay cả phò mã cũng vứt
bỏ ta như giẻ rách, sống trên đời này còn gì thú vị nữa?”

Vẫn là mẫu tử liền tâm, Đan Chu ở sau lưng cả kinh khóc: “Mẫu thân…

Người không thể bỏ lại nữ nhi… …”

Dì mơ hồ như thể lúc này mới nhớ đến con gái, chán ghét đẩy nàng ta ra:

“Nếu không phải ngươi ngu xuẩn như vậy, sao có thể đẩy vi mẫu đến bước
đường cùng này? Ngươi còn không nhanh lăn ra xa?”

Đan Chu vốn dĩ đau đớn vì vết thương trên người, lúc này nước mắt từng

giọt từng giọt lăn dài, nức nở nói: “Mẫu thân đi đâu, con liền theo đó! Mẫu
thân không thể bỏ lại con không quan tâm!”

Mọi người có mặt nơi sân đình ban đầu vốn rất tức giận, nhưng trông

thấy mẹ con hai người bi thảm biệt ly như vậy, ngược lại ngừng tiếng mắng
chửi, chỉ lẳng lặng đứng nhìn.

Dì thảm giọng nói: “Tốt! Tốt! Tốt! Muội muội sinh được một nữ nhi giỏi

giang, ta sinh ra đứa xuẩn ngốc này quả thực không thể sánh bằng, mới dồn
ép ta đến bước đường cùng như vậy, quả thực là rất tốt!” Hàm ý trong đó,
khốn cảnh hôm nay chính là vì bị ta bức bách.

Oán khí trong suốt mấy vạn năm qua của ta bộc phát, cũng cất giọng

cười dài: “Dì nói thế là sao?” Oán giận tích tụ, nhất thời đều dồn nơi lồng
ngực, lạnh giọng nói: “Mấy lời này của dì sai rồi! Toàn bộ kết quả này, đều
là tự mình tạo nghiệt! Lúc dì ngộ sát ngoại tổ mẫu, Thanh Loan chẳng qua
vừa mới chào đời, hãy còn là đứa trẻ khóc oe oe, ở thành Tu La xa xôi! Dì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.