LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 865

Dì bị mấy lời này của ta làm cho á khẩu, xoay người lại đẩy Đan Chu

một cái: “Ngốc xuẩn, còn không mau chạy đi, ở lại đây chờ tận mắt thấy
mẫu thân ngươi chết thế nào sao?”

Nhưng đôi chân Đan Chu như thể mọc rễ, sống chết không rời đi, chỉ

nức nở lắc đầu. Dì thở dài một tiếng, thành khẩn nói: “Con tự lo cho mình
đi! Mẫu thân cũng không thể nào bảo vệ con được nữa rồi!” Hướng mắt
nhìn trời, bỗng dưng kêu lớn: “Mẫu thân ơi…” Trước mắt hồng quang chợt
lóe, đoản chủy đâm vào lồng ngực, tự sát.

Đan Chu ở sau lưng dì đờ đờ đẫn đẫn đỡ lấy người dì đang từ từ ngã

xuống, thời khắc ấy dường như mới hiểu ra, trong giây lát khóc gào lên,
khàn giọng kiệt lực, hận không thể đem cả lồng ngực đều nấc lên.

Mặc dù dì đã tự sát, nhưng cũng không thể che đậy những hành vi độc ác

của Đan Chu. Nàng bị Điểu tộc canh phòng cẩn mật. Nhưng theo lời của
thủ vệ, nàng hoàn toàn có khả năng tự sát, tiên pháp cũng không hề bị
phong ấn, ngay cả phượng linh trên người cũng không bị ai thu giữ. Cho dù
có thủ vệ lạnh giọng châm biếm, nhưng đều thấy nàng ấy bất động thờ ơ.

Phượng tộc dựa theo chủ ý của tam vị trưởng lão, hi vọng dì Phượng có

thể đảm nhận chức Đại thống lĩnh Điểu tộc, nhưng dì Phượng cười nói bản
thân ở hải ngoại tiên châu an nhàn đã quen, không quen ra lệnh chỉ huy. Vì
vậy có người trong Điểu tộc đề xuất bổn tiên đảm nhận trọng trách này.

Ngày hôm ấy trời xanh nắng đẹp, chúng điểu lại tụ tập trước Triêu

Dương trống nghị sự, bổn tiên chỉ vào Tiểu Kim Phượng đứng bên cạnh dì,
cười nói: “Chẳng phải đã có sẵn một người để lựa chọn sao? Thất linh Tiểu
Kim Phượng tôn quý vô cùng, phẩm hạnh cũng không có gì đáng chê trách,
còn gì để mà tranh luận?”

Dì Phượng thở dài: “Con đứa trẻ này…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.