LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 925

nghe, lắng tai nghe chăm chú nhìn, đôi lúc còn phụ họa bằng nụ cười nhợt
nhạt, thế nhưng nét mặt hắn lại ủ rũ buồn bã.

Nam nhân chung quy đều kỳ lạ.

Trước đây ta động một chút thì sẽ nổi giận với hắn, cho dù bị phụ thân

bắt dùng cơm tối với hắn, sau bữa ăn lại đi tản bộ tiêu thực, cũng sẽ sinh sự
đá hắn vài cước, hắn lại nở nụ cười rạng rỡ, trong lòng ta đương nhiên càng
nóng giận thêm vài phần. Hiện giờ ta dịu dàng hiền hòa như vậy, thế nhưng
hắn lại thường xuyên cao hứng mà đến, ủ rũ mà về.

Chỉ có điều buồn bực trong lòng hắn cũng giống như tiếng hót của chim

tước trong rừng, với ta mà nói, tất cả là âm thanh của thiên nhiên, mưa rơi
gió thổi, đều là những thứ mà ông trời ban cho.

Buồn vui của Ma Lạc, nghĩ thấy cũng là điều tự nhiên, không cần bổn

tiên phải mất công lo nghĩ.

Sau này phụ thân nói: “Loan nhi cũng nên thành thân rồi, phụ thân thay

con lo liệu được không?” Một nam nhân khí phách cao to chín thước, thế
nhưng lại khom người ánh mắt trông mong nhìn ta, như thể nếu ta không
đồng ý, chính là làm khó người. Làm khó phụ thân, vốn dĩ không phải điều
ta mong muốn, vì vậy gật gật đầu: “Phụ thân thấy làm thế nào tốt thì cứ
làm, Loan nhi không có ý kiến.”

Người thở dài một tiếng, rời đi.

Ta đồng ý với người, cũng không thể khiến người vui vẻ, phụ thân thật

sự càng lúc càng khó hiểu.

Sau đó mọi người đều chúc mừng, như thể ai nấy đều được gả cho lang

quân như ý hay cưới được tân nương xinh đẹp, người người hân hoan, bận
rộn vô cùng, duy chỉ có mình bổn tiên cả ngày nhàn rỗi đến mốc meo,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.