LỚP HỌC CUỐI CÙNG - Trang 42

Mitch Albom

Lớp học cuối cùng

Biên dịch: HƯƠNG PHONG

TUẦN THỨ NHẤT

CHÚNG TÔI BÀN VỀ THẾ GIỚI

Chị Connie mở cửa cho tôi vào. Thầy Morrie ngồi trên xe lăn bên cạnh bàn
ăn, thầy mặc một chiếc áo sơmi vải bông rộng thùng thình và một chiếc
quần còn rộng hơn thế, mặc dù đó chỉ là một chiếc quần kích cỡ bình
thường. Lâu nay, đôi chân thầy bị teo, vóc dáng vốn bé nhỏ càng tóp lại.
Giả như có đứng lên được, trông thầy cũng chỉ cao không quá mét rưỡi,
vừa chui lọt chiếc quần gin của học trò lớp sáu.
"Con mang ít thức ăn biếu thầy". Tôi nói, tay cầm một gói giấy dầu màu
nâu. Dọc đường từ sân bay tới đây, tôi ghé vào siêu thị mua miếng thịt gà
tây, ít xà lách, mì ống và mấy ổ bánh mì. Tôi biết thầy chẳng thiếu thứ gì,
nhưng chẳng qua tôi muốn làm một việc gì đó giúp thầy để khỏi ân hận
thấy mình khoanh tay bất lực. Tôi nhớ ra rằng thầy Morrie rất thích ăn
uống.
"Ôi, sao nhiều thứ thế này", thầy Morrie nói bằng một giọng nghe như hát.
"Vậy con phải ăn giúp thầy thôi".
Hai thầy trò ngồi quanh bàn ăn. Lần này, nhờ không cần phải hỏi han
chuyện cũ, chúng tôi bị cuốn vào cuộc đối thoại, hệt như hồi tôi còn là sinh
viên. Thầy Morrie hỏi, lắng nghe những câu trả lời và thỉnh thoảng ngắt lời
tôi để nhắc nhở những điều tôi đã quên hay chưa hiểu. Thầy quan tâm tới
cuộc đình công ở toà soạn và thắc mắc tại sao cả chủ lẫn người làm thuê
không chịu gặp gỡ để cùng giải quyết các vấn đế của cả hai phía. Tôi bảo
với thầy rằng không phải ai cũng khôn ngoan như thầy.
Thỉnh thoảng cuộc đàm đạo phải ngưng lại để thầy đi vào nhà vệ sinh - một
công việc chiếm mất khá nhiều thời gian. Chị Connie đẩy chiếc xe lăn vào
nhà vệ sinh, xốc nách cho thầy tựa đi tiểu vào một chiếc bô có cổ. Sau mỗi
lần như vậy, dáng điệu thầy tỏ ra mệt mỏi.
"Con nhớ không? Ta từng nói với Ted Koppel rằng chả còn bao lâu sẽ đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.