Một tháng sau, con tàu bị kẹt trong băng, họ dùng lương thực dự trữ để
chờ băng tan và sống như vậy trong nhiều tháng. Tháng 11 năm 1915, con
tàu Endurance bị những tảng băng va vào mạn tàu bị vỡ và chìm vào đại
dương. Gần một năm, đoàn thám hiểm chỉ biết ăn thịt chim cánh cụt, hải cẩu
và cá voi. Họ sử dụng mỡ gấu để sưởi ấm và nấu ăn.
Shackleton nhận ra rằng họ không thể sống như thế này mãi và quyết
định thực hiện một chuyến đi nguy hiểm đến trạm đánh bắt cá voi trên hòn
đảo xa xôi phía nam Georgia. Sau nhiều ngày lênh đênh trên biển với nhiều
hiểm nguy, họ trở lại đất liền vào tháng 8 năm 1916. Chuyến đi của
Shackleton kéo dài đúng hai năm trời - Chú thích của người dịch. Nguồn:
Internet.
Điều này giúp tôi nhận ra rằng mắc sai lầm là một phần có thể chấp nhận
được của cả quá trình. Thực sự, sao tôi có thể cầm cương tài sản của bạn bè và
gia đình mà không mắc lỗi hay thỉnh thoảng gặp cơn bão tố được chứ? Cũng như
Shackleton, tôi cần nhìn nhận rằng tất cả không phải là thất bại và tôi cần vững
lòng tin để có thể đi qua cơn bĩ cực tìm đến hồi thái lai.
Với sự trợ giúp từ những tiền nhân đã qua đời, tôi giữ được một đầu óc sáng
suốt. Tôi lẳng lặng nhìn lại danh mục đầu tư hết lần này đến lần khác, kiểm tra
lần hai rồi đến lần ba để đoan chắc rằng những cổ phiếu tôi nắm giữ có khả năng
sống sót qua cơn bão. Tự tin vào những phân tích của mình, tôi từ chối bán bất kỳ
một cổ phiếu nào trong số những khoản đầu tư lớn, ví dụ như American Express.
Vào tháng Chín 2009, cổ phiếu này rớt đến mức 10 đô la mỗi cổ phiếu. Tôi kiên
trì nắm giữ và chứng kiến nó tăng lên gấp chín lần trong những năm sau này.
Chỉ có một cổ phiếu tôi nắm giữ có vẻ rủi ro: CarMax, một công ty bán xe
đã qua sử dụng. Cổ phiếu này đã giảm giá còn một nửa, nhưng tôi lo rằng mô
hình kinh doanh của họ sẽ không trụ nổi, vì biết rằng những người mua xe sẽ gặp
nhiều khó khăn hơn trong việc tìm kiếm các nguồn hỗ trợ tài chính chi phí thấp.
Cuối cùng, suy nghĩ của tôi đã sai, và cả CarMax cũng hồi sinh từ đáy vực. Duy
nhất trường hợp này, tôi đã cho phép nỗi sợ của thị trường ảnh hưởng đến suy
nghĩ lý tính của minh. Đó là một lời nhắc nhở hợp lý rằng tôi không miễn nhiễm
trước những nỗi sợ vô lý, tuy nhiên tôi đã cố gắng cẩn thận ngăn ngừa chúng.
Cùng thời gian ấy, tôi cũng mua vào những cổ phiếu rẻ vô đối, bất chấp
gánh nặng thoái vốn từ các cổ đông. Ví dụ, tôi đầu tư vào London Mining PLC,