Nguyên tắc của Mohnish là một biến thể của một ý tưởng quan trọng mà
Warren thường chia sẻ với các sinh viên. Như Warren đã từng phát biểu, “Tôi có
thể cải thiện tình hình tài chính cuối đời của các cậu bằng cách tặng các cậu một
tấm vé chỉ có 20 ô trống, các cậu chỉ có thể bấm vé này 20 lần mà thôi - đại diện
cho số khoản đầu tư mà các cậu có trong đời. Mỗi khi các cậu bấm hết lỗ, các cậu
không thể đầu tư thêm được nữa. Áp dụng nguyên tắc này, các cậu cần suy nghĩ
thật cẩn thận về những gì các cậu làm, và các cậu buộc phải mua vào thật nhiều
những gì các cậu nghĩ đến. Đây là cách các cậu sẽ đầu tư tốt hơn nhiều”.
Nguyên tắc: Trước khi mua cổ phiếu, đảm bảo rằng bạn đủ thích nó để có
thể giữ nó ít nhất là hai năm, ngay cả khi giá của nó rớt còn một nửa ngay sau khi
bạn mua.
8. Đừng nói về các khoản đầu tư hiện tại của mình
Qua nhiều năm, tôi bắt đầu nhận ra rằng tuyên bố công khai những cổ phiếu
tôi sở hữu là một ý tôi. Vấn đề không phải là các nhà đầu tư khác có thể ăn cắp ý
tưởng của tôi. Vấn đề thực sự chính là điều này sẽ làm tôi rối trí. Một khi chúng
ta đã công bố một điều gì đó, sẽ có một rào cản tầm lý khiến ta không thể quay
mặt với những điều đã tuyên bố - ngay cả khi chúng ta hối hận vì nhận định đó.
Thế nên điều mà tôi không muốn làm nhất chính là đặt chân vào cái bẫy tuyên bố
với mọi người về một cổ phiếu, biết rằng tình thế có thể thay đổi và sau đó tôi có
thể phát hiện ra rằng mình đã sai.
Tôi bắt gặp ý tưởng này lần đầu trong bài nói chuyện của Munger về các
nguyên nhân gây nhận định sai lầm, sau đó tôi đã tìm đến quyển sách của Robert
Cialdini: Influence: Science and Practice (tạm dịch: Tầm ảnh hưởng: Khoa học
và Thực hành). Cialdini miêu tả đặc tính bất thường của não bộ là “nguyên tắc
cam kết và nhất quán”. Để minh họa cho ý tưởng này, ông viết về một thí nghiệm
tâm lý năm 1966, trong thí nghiệm này các cư dân Palo Alto được hỏi liệu họ có
làm gì đó không tốn nhiều chi phí nhưng có thể giúp cho cộng đồng hay không.
Một vài ngày sau, họ được yêu cầu đặt một bảng hiệu xấu xí trước sân để ngăn tài
xế phóng nhanh trong khu dân cư. Những cư dân trước đó đã cam kết làm gì đó
không tốn nhiều tiền để giúp đỡ cộng đồng cảm thấy thật sự khó khăn để thay đổi
cam kết họ đã đưa ra đến nỗi họ cảm thấy bị buộc phải gắn những bảng hiệu này
trước sân nhà.