LỘT XÁC ĐỂ TRỞ THÀNH NHÀ ĐẦU TƯ GIÁ TRỊ - Trang 223

trong danh mục của tôi là một thành lũy bảo vệ, cả về mặt tài chính và cảm xúc.
Sự kiện ấy quan trọng về mặt tâm lý do tôi có Buffett trong hệ sinh thái của mình.
Điều này có hợp lý chăng? Với tôi, câu trả lời là “Đúng vậy”. Với Mohnish, thì
có thể là không.

Nhận biết tầm quan trọng của hành trình nội tại này, thực tế ta có thể làm

được gì? Trên phương diện cá nhân, tôi đã sử dụng vô số công cụ để tăng tốc
hành trình trưởng thành nội tâm này, và tôi nhận thấy chúng đều hữu ích (hoặc lý
thú) vào những giai đoạn khác nhau trong đời tôi. Tôi đã trải qua nhiều liệu pháp
tâm lý, mặc dù điều này làm tôi thấy sợ hãi trong thời trai trẻ, thuở tư tưởng hãy
còn khép kín. Tôi đã trải qua 7 năm theo liệu trình Jungian, mỗi tuần một lần, và
tôi đã thử qua những thứ như liệu pháp cảm xúc tập trung, liệu pháp hành vi nhận
thức, lập trình ngôn ngữ tư duy (NLP), EMDR (eye movement desensitization
and reprocessing - Gây, tê và phục hồi bằng chuyển động mắt).
Rồi tôi nhận ra,
con người khác biệt nhau đến vô cùng, và cũng có vô vàn liệu pháp giúp chúng ta
chinh phục hành trình này.

Tôi cũng đi sâu tìm hiểu tôn giáo với nhiều thầy đạo và bậc thầy tâm linh

khác nhau, bao gồm cả người bạn của tôi, Isaac Sassoon, tác giả của quyển
Destination Torah: Reflections on the Weekly Torah Readings. Tôi định kỳ gặp
những cố vấn sự nghiệp. Tôi nghiên cứu triết học và kết bạn với Lou Marinoíĩ,
một “tư vấn viên triết học”, tác giả của quyển Plator, Not Prozac! Applying
Eternal Wisdom to Everyday Problems.
Và tôi đã đọc vô số những quyển sách
phát triển bản thân. Tính khí của tôi không hợp với thiển. Nhưng luôn mở rộng
cửa tâm trí để học hỏi mọi điều.

Một công cụ tuyệt diệu khác để phát triển nội tâm là nếm trải khó khăn.

Thực sự, đây nên là công cụ đầu tiên hết. Nếu chúng ta chịu trách nhiệm với lỗi
lầm và thất bại của bản thân, đó là những cơ hội vô giá để học hỏi về bản thân
mình và cách ta có thể làm để cải thiện. Ví dụ, sai lầm của tôi khi gia nhập D. H.
Blair cho phép tôi nhận ra mình phải đối phó với tính hám lợi của bản thân và
cũng ngưng không đo lường bản thân bằng những thang đo bên ngoài nữa.
Nghịch cảnh thực sự là người thầy tốt nhất. Vấn đề duy nhất là cần thời gian dài
để vượt qua sai lầm của mình và học hỏi từ đó, và đó là một quá trình đầy đau
đớn.

Với tôi, bàn đạp tốt nhất của hành trình nội tại là dự phần vào điều mà

Napoleon Hill gọi là nhóm “trí tuệ ưu tú” (mastermind). Trường kinh doanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.