hơn cách đọc báo cáo thường niên của Hathaway. Trước thời đại Internet phát
triển, để có được những báo cáo này, bạn phải gọi điện thoại cho công ty và đọc
cho họ địa chỉ. Vài hôm sau, tôi nhận được bản báo cáo đầu tiên của Berkshire,
địa chỉ trên bì thư vẫn còn được viết tay. Với tôi, đây là cả một sự khai sáng.
Tại D. H. Blair, tôi đã đánh giá rất nhiều kế hoạch kinh doanh với những
biểu đó tăng trưởng khủng và những dự đoán tương lai rải đầy hoa hổng. Báo cáo
của Berkshire có hình thức rất giản đơn, với phần điểm nhấn là một lá thư được
viết rất thật tình, không dặm phấn thoa son, dễ đọc dễ hiểu của Buffett. Báo cáo
cũng chứa các bảng trình bày tăng trưởng hàng năm giá trị sổ sách (book value)
của công ty. Hoàn toàn là thông tin thuần túy, không cố lừa người xem bằng
thống kê hay che đậy sự thật bằng những hình ảnh đẹp in trên giấy bóng.
Tôi chưa từng xem một báo cáo thế này trước kia. Nó được thiết kế để thu
hút các cổ đông, những người thực sự đọc báo cáo vì những lý do đúng đắn. Tôi
từng cho rằng giới kinh doanh là nơi kẻ la to hơn là người được chú ý nhiều hơn.
Nhưng Buffett lại hướng đến những người không bị ấn tượng bởi những thanh
âm ồn ào.
Khi tôi đọc đi đọc lại một loạt các báo cáo thường niên cũ của Berkshire, tôi
dần dần bắt đầu suy nghĩ như Warren Buffett. Tôi biết điều này nghe hơi dị,
nhưng tôi cảm giác như ông đang mỉm cười với tôi khi tôi hành xử như cách ông
hành xử; và tôi cảm giác như ông ngoảnh mặt đi khi tôi đi chệch hướng. Đây
không phải là tôn thờ thần tượng, đây là lựa chọn người thầy đã khám phá ra
chân lý mà tôi còn cần phải học hỏi.
Có một bài học khôn ngoan ở đây có thể áp dụng rộng khắp chứ không chỉ
bó hẹp trong giới đầu tư. Điều tôi sắp chia sẻ cùng bạn có lẽ là bí mật quan trọng
nhất mà tôi khám phá trong nhiều chục năm học hỏi vả va vấp. Nếu bạn nghiêm
túc áp dụng bài học này, tôi cam đoan rằng cuộc sống của bạn sẽ tốt đẹp hơn, cho
dù bạn có quên hết những điều khác tôi viết.
Điều tôi khám phá ra chính là đây. Khát khao tìm cách sống một đời sống
như Warren Buffett, tôi bắt đầu tự hỏi bản thân một câu đơn giản: “Warren
Buffett sẽ làm gì nếu ở trong hoàn cảnh của mình?”
Tôi không thụ động hỏi câu này khi đang ngồi trong một quán cà phê hớp
một tách cappuchino. Không. Tôi ngồi ở bàn và tích cực tưởng tượng rằng tôi
chính là Warren Buffett. Tôi tưởng tượng xem điều đầu tiên mà ông sẽ làm nếu
ông ở vai trò của tôi, đang ngồi tại chiếc bàn này.