LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 11

một cách im lặng.

- Ông cứ tự tiện. Nhưng tôi không nỡ để cho ông đứng ngậm câm mãi, nên
thỉnh thoảng giữa lúc hai lần thu tiền, thối tiền, tôi lại sẽ nói với ông một
câu.

- Ơn huệ lại càng to hơn. Thật khổ cho tôi ! Rồi tôi không biết lấy gì để đáp
cái ơn ấy cho xứng đáng ?

Định biết rằng đêm nay chàng không làm việc gì được đâu. Chàng chỉ vào
đây để quen với không khí. Chàng còn phải học nhảy nữa, và sớm lắm,
tuần lễ sau mới công tác được.

Dầu sao, mọi việc cũng xuôi chèo mát mái nhờ buổi chuyện trò nầy. Và
chàng còn đóng kịch vài đêm nữa với cô thu ngân viên thì trời sinh ra cái
người đẹp năm 1960 nầy mà còn để búi tóc, là ổng muốn giúp chàng thành
công về nghề nghiệp vậy.

Giờ nầy chỉ leo heo có vài khách ăn ra về, còn dân nhót thì họ mới chỉ vào
lai rai thôi, nên công việc của người đẹp cũng chẳng có gì. Định khỏi phải
đứng trơ một mình quá lâu.

Thoạt tiên, trong những lúc nàng soạn tiền, chàng nghe hơi hơi mặc cảm vì
"trai ba mươi tuổi còn xuân" mà chàng thì chỉ mới hăm sáu: "Gái ba mươi
tuổi như chình mắm nêm". Mặc dầu trong trường hợp đặc biệt của người
đẹp, đó là một câu nói sai, bởi chàng đoán nàng ba mươi mà nàng đẹp hơn
con gái 18 thì đâu có là mắm nêm được. Mặc dầu vậy chàng cũng khó chịu.

Nhưng rồi chàng hãnh diện ra được.

Nếu có thằng nào chê cười chàng thì thằng đó nhà quê. Những thằng sành
điệu sẽ thán phục chàng biết thưởng thức cái đẹp bất kể tuổi tác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.