LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 116

Định giải thích trớ đi:

- Anh mời em đi ăn cơm cá kèo là nói thật chớ không phải làm bộ khiêm
nhượng đâu. Nhưng em bảnh quá, vô đó chắc họ ngó dữ lắm.

Hai lần trước, lần đi theo bà mụ vườn móng tay dài đầy cổ trầu và cáu,
ghét, với lại lần đi thăm đáp lễ Định, Lan đều mặc đầm trên sơ mi, dưới
duýp, nàng đẹp, biết ăn mặc, nhưng cũng không đặc biệt như lần nầy mà
nàng mặc camisole màu ngà cũ, giống như màu tussor đời xưa.

- Em đâu có sợ dư luận, mà cũng chẳng nhột nhạt khi bị một ngàn con mắt
nhìn em.

- Vậy thì tốt. Anh quen đi đứng nên chững chạc được trước đám đông. Chỉ
lo em xấu hổ phải vào một hiệu ăn bình dân.

- Cũng không xấu hổ nữa.

- Nay mới có 20 mà anh đã cháy túi, nên không dám mời em vào một hiệu
cơm Tây sang trọng.

- Không hề gì. Em chỉ cần gặp anh, ở đâu cũng tốt.

- Có việc gì quan trọng hay không ?

- Đâu có. Chỉ nghe nhơ nhớ anh vậy thôi.

Định vừa mừng, vừa thích, vừa tủi. Thế là Lan có nhớ chàng, nhơ nhớ
nghĩa là chỉ nhớ ít thôi, nhưng cũng là có nhớ. Như vậy Lan đáng được đưa
bằng xe nhà, đến một tửu lầu sang trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.