LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 122

lúc nầy, nàng là một cô gái thuộc loại cả thẹn ấy.

Mà Định cũng thế. Hắn là một gã con trai dịch vật, vậy mà gã cũng đương
đưa cái bản mặt ngốc của gã ra mà nhìn bức tranh Phật Ấn Độ treo trên
tường. Những cái phút hồi hộp, rồi im lặng, rồi nghẹt thở, rồi hồi hộp trở lại
trong đời con người, những phút đó chỉ xảy ra có một lần thôi mà không cứ
gì ở lần đầu, bởi chưa chắc lần đầu có mèo, là lần người ta yêu.

Lâu lắm, Định cắt đứt sự im lặng hỏi thật khẽ:

- Lan ơi, chắc Lan đã hiểu.

- Hình như là em hiểu. Nhưng...

Trong khi nàng bỏ dở câu nói một lần nữa thì Định thì thầm:

- Em nên nhìn bà chủ tiệm cơm Ấn Độ bình dân nầy xem. Đó, mắt và lông
nheo như vậy đó. À, nhưng thế nào?

- Em hiểu, nhưng em không tin.

- Không tin cái gì?

- Không tin rằng, anh đã xúc động trước người thứ nhì giống chị Liên của
em.

- Lan nè, anh không muốn nhắc đến chuyện cũ, một chuyện cũ rất gần, vì
nó không đẹp. Anh tán em làm gì đêm nay, vì nếu anh thèm muốn em, anh
đã được nhờ áp lực của chị Liên. Em có thể chống lại áp lực ấy, nhưng em
không muốn chống lắm vì em đã vâng lời ở phần đầu là đã đến thăm anh
khi em chưa muốn đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.