LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 141

Định đi tới đầu ngõ trổ ra đường Nguyễn Trãi thì day lại ngắm nghía để
định vị trí hầu tìm lại nhà của Thu Mai, khi nào cần.

Rồi một chiếc xích lô máy chạy trờ tới, chàng bắt lại để đi về nhà. Chàng
đã làm mặt xấu xin lại của Thu Mai năm chục bạc, để đi xe và sáng ra uống
cà phê, rồi hãy xoay xở kiếm chút đỉnh tiêu xài đỡ vài ngày.

Đây là lần thứ nhì mà chàng biết thế nào là "Tình Yêu". Thu Mai gương
mặt không kém Lan và Liên tí nào, còn thân mình của nàng thì chắc ăn đứt
cả Liên lẫn Lan. Nhưng chàng không nghe yêu Thu Mai một gram nào cả,
không phải vì Thu Mai đã xuống thấp quá ở cái thang đạo đức đâu, mà vì
Thu Mai chỉ là cái xác không hồn.

Nếu "Tình Yêu" chỉ đặt nền móng trên sắc đẹp, thì bao nhiêu phụ nữ không
đẹp chắc phải làm gái già tuốt hết. Nhưng không. Còn trái lại nữa. Chính
những cô không đẹp lại có chồng đàng hoàng.

Và chính vì đàn ông cần cưới những cô không đẹp, nên những chốn ăn chơi
mới đông khách, vì họ lại cần cái khác hơn là đức hạnh của vợ họ.

Lan bây giờ thì đẹp đấy. Nhưng mười năm sau, chàng sẽ bỏ Lan nằm nhà
với lũ con của hai người, đi tìm một thứ Thu Mai của thế hệ sau. Ha... ha...
ha... cuộc đời lộn xộn lắm thay, và tình cảm rắc rối lắm thay!

Về tới nhà, Định tắm rửa vội vàng để lo vụ ông nghị Mân.

Nhìn bức ảnh, chàng buồn cười ghê lắm. Không thể nào mà ai tưởng tượng
được rằng một ông gia trưởng nghiêm trang đứng đắn thế ấy, lại lố bịch và
bẩn thỉu đến thế nầy.

Ông nghị Mân chỉ đối lập để kiếm bạc cắc mà thôi, nhưng người ta thấy
rằng xỉa bạc cắc ra, tốt hơn là hù ông bằng bức ảnh con heo nầy nên người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.