LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 162

xung thiên, chưởi lại em tan nát ông bà hết. Tuy nhiên, đàn ông không thể
đấu khẩu mà thắng lại với đàn bà cho được, nên thằng xích lô chở em, nó
chẳng ăn nhằm gì vào vụ đó, cũng xen vô binh bạn đồng nghiệp của nó
trước một chuyện chướng đời.

Cả xóm đều mở cửa ra xem. Chú Huê Kỳ ngơ ngác không hiểu sao người
đẹp rủ chú về nhà, lại bỗng nhiên khai chiến. Rồi thấy thiên hạ đổ xô ra
đông quá, chú ta hoảng, co giò tẩu thoát.

Hai thằng nhứt định không chịu thua và thằng chở Huê Kỳ toan phân bua
với cả xóm rằng, chính em gọi khách cho nó đi, em sợ quá, cần bịt mồm
của nó ngay, nên nhảy tới đấm vào mũi của nó liền.

Cả hai thằng đều ráp nhau mà đánh em, em co chơn lên, rút chiếc giày ra,
nện gót nhọn hoắt lên đầu chúng nó, chúng nó đau quá cũng co giò chạy,
nhưng cả hai thằng đều vấp té gãy giò hết cả hai.

Định cười ngất một hơi đến tức ngực, tức bụng. Chàng càng vỡ mộng thêm,
sau câu chuyện ngược xuôi của người đẹp, nhưng quả thật chàng được
quên "Tình Yêu".

Người đẹp có một tòa thân thể rất dễ mê, có làn da mát rượi thì Lan tạm bị
đẩy lùi vào cửa buồng trong, buồng tâm trí của anh ấy, và bị bỏ tù trong đó,
như lũ trẻ nheo nhóc trong kia.

Định yêu cầu :

- Em nói chuyện tâm tình nghe cho mùi tí coi, anh đã thấy cô Thu Mai du
đảng rồi.

- Biết nói gì bây giờ. À nè, anh nói anh sắp cưới vợ hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.