LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 191

rằng em đi vắng từ sáng đến chiều.

- Em thật không thể hiểu cái vụ giấu chị ba ấy.

- Bỏ đi, đã bảo em không sao hiểu được kia mà. Nhớ đem theo may-dô và
khăn lông nhé.

- Tuân lịnh. Còn hoàng tử thì nên đem cái gì ăn, nếu ở lâu trên ấy. Em
không thích ăn ở mấy cái quán gió trong rừng đâu.

- Ô Kê. Anh sẽ đón em tại quán phở Turc đường Hai Bà Trưng hồi 7 giờ
sáng, ta ăn điểm tâm rồi lên đường.

- À, té ra phở "Tuyệt" trước kia tên là Turc?

- Ừ, vì nghe đâu hồi tiền chiến, quán ấy phát tích tại đường Turc.

- Nghĩa là không phải của đồng bào di cư ?

- Hình như là ông ấy cũng di cư, nhưng di cư hồi trước chiến tranh chớ
không phải mới di cư năm kia đâu.

Lúc Định về tới nhà chàng, hồi mười giờ rưỡi thì chiếc xe nằm vạ ngay.

Mới chơi xe lần đầu, chàng không biết nó mắc bịnh gì, mà cũng chẳng
buồn tìm biết, vì chàng mù tịt về động cơ ô tô. Chàng chỉ hú vía rằng nó đã
có lòng nhơn đức không trác chàng mà cho người đẹp nằm đường, bao
nhiêu đó là đủ cho chàng đội ơn nó lắm rồi, còn bịnh của nó thì để mai hãy
hay, mà nhứt định thầy thuốc phải trị lành nó trong hai ngày đêm, vì chiều
bữa kia, chàng sẽ rước Lan đi ăn cơm, sau khi đã "không thèm" suy nghĩ
hai đêm, theo lời Lan khuyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.