LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 193

Con người chưa có được tín ngưỡng đối với "Tình Yêu" lại càng vô thần...
tình hơn trước nữa. Đây là một anh con trai không may mắn, vừa để chơn
tới ngưỡng cửa cuộc đời thì gặp toàn những Lucie, những Bích Nguyệt,
những Marlène Hoàng những Thu Mai rồi tới cái cô Lan vừa được sơn phết
lại nầy.

Thế nên chàng yên trí rằng tất cả con gái của các thành phố, nhứt là thành
phố Sài gòn đều như vậy hết.

Định bật cười khi nhớ lại những lời quảng cáo của chủ cũ chiếc xe mới...
sơn lại.

- Nè, ông ấy nói, chiếc xe nầy dễ thương lắm đấy nhé. Tôi dùng nó đã sáu
năm nay, nó không hề nhõng nhẽo bao giờ. Có se da ấm đầu thì nó báo
trước, tôi cho vô ga ra kịp lúc, không hề ạch đụi dọc đường dọc sá gì hết
ráo. Máy móc và các-dẹt đều còn như mới tinh hảo.

Chắc ngày kia Liên cũng sẽ quảng cáo cho Lan như vậy.

- Nè, chị nói cho cậu biết, con Lan nó nhút nhát lắm, sợ không hạp với tánh
con trai đời bây giờ, ưa lấy vợ bặt thiệp và biết giao thiệp. Nhưng cậu tập
nó những điều ấy có mấy hồi đâu. Nhảy đầm thì năm bữa là nó biết ngay,
cái khó là dạy nó nấu cơm, kho cá, mà chị đã dày công rèn luyện nó gần
mười năm rồi.

Nó hay mắc cỡ với con trai lắm, nhưng cậu cứ tới chơi, chị sẽ nắm đầu nó
ra, bắt nó ngồi tiếp chuyện với cậu.

Nhưng mà thôi, Định tự can mình, ta phải quên sự thật mới được, chỉ nên
nhìn nước sơn của những chiếc xe hơi cho mát con mắt, chớ chui đầu vào
ca-bô, hôi dầu nhớt lắm, hôi xăng lắm, hôi khói lắm. Nếu con gái mà cô
nào như cô nấy thì nên tạm yêu một cô chỉ mới hỏng máy có một lần như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.