LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 332

Chàng cố giấu nghẹn ngào ở lời nhắn nhủ ấy, rồi xoay lưng bước chậm vào
trong.

° ° °

Không đi làm nữa, Liên dậy rất sớm và giấc ngủ trưa của nàng cũng dĩ
nhiên rất ngắn.

Nàng thức dậy hồi hai giờ rưỡi, tắm rửa xong, trang điểm rồi mà chỉ mới ba
giờ trưa.

Liên đi ra phòng khách để đọc báo hàng ngày mà hôm nào chị bếp cũng đi
mua lúc nàng tắm rửa và để trên bàn sa lông.

Tin tức không có gì lạ, tiểu thuyết, nàng đọc hết mấy cái trong mười mấy
phút rồi tìm tòi ở trang tư xem có ai rao cần người làm hay không.

Liên dư biết là không bao giờ có cả, hay có mà họ chỉ cần chuyên viên, chớ
cái thứ chỗ đứng bán hàng đánh máy, điện thoại viên thì họ không đủ cho
con cháu họ, em vợ họ, nhơn tình họ, không còn đâu cho người ngoài. Mặc
dầu vậy ngày nào nàng cũng cứ tìm, tìm để có dịp mà nghĩ ngợi cho đỡ
buồn.

Cho đỡ buồn nhứt là ngày hôm nay, chiều hôm nay một chiều cuối tuần mà
không người đẹp rảnh rang nào lại ngồi nhà bó gối như nàng.

Một tấm thảm kịch! Vâng, dầu muốn dầu không, ta cũng bị Âu hóa ở vài
khía cạnh đến cả những người không hề chung đụng với văn hóa Âu châu
cũng thế nữa.

Đời sống đô thị khuyến khích sự ham vui, giải phóng con người ra khỏi
kềm chế của phong hóa sự giải phóng nầy bị các nhà đạo đức gọi là sự "xô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.