LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 45

- Đúng như vậy.

- Nhưng em cũng không thích gọi ông bằng ông. Ông còn trẻ quá, lại là
người đã trót biết một phần bí mật của đời em thì em gọi ông bằng anh vậy.

- Cũng được. Thôi thì em cứ nhắm mắt lại mà nghỉ để đợi nước sôi.

Mười lăm phút sau, Định cũng ngồi uống cà phê, ăn bánh mì nướng với
Lan, Lan ngồi trên giường, chàng ngồi trên chiếc ghế để gần giường, giữa
họ là một chiếc mâm thiếc tráng men nằm trên nệm.

Nhà có sữa hộp, nhưng Định chỉ làm cà phê đen, vì chàng thấy cả hai đều
cần rất nhiều chất kích thích, chàng thì để khỏi buồn ngủ, Lan để tạm đỡ
mệt.

- Hình như là chị "cua" anh.

Lan đột ngột hỏi như vậy, giữa bữa điểm tâm, khiến Định rụng rời, suýt
đánh rơi miếng bánh mì nướng xuống mâm.

Chàng chưa già, đã bảo chàng mới có hăm sáu, tức chưa xa thế hệ 17 là
bao, vậy mà chàng không dè nó trắng trợn đến thế. Hèn chi mà nó thú nhận
rằng nó không bị ai gạt gẫm và nhận lấy trách nhiệm.

Nàng không nói "chị của em" nữa, mà lại nói "chị" gọn lỏn như là nói với
một nhơn tình.

Người con trai già nầy đã lấy lại được bình tĩnh và đáp:

- Không, chính anh "cua" chị, nhưng vì mục đích khác, chớ không phải vì
yêu, hay vì nhan sắc của chị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.