LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 538

Liên nghĩ rằng một kỹ nghệ gia mà lại nghĩ ra một cơ sở làm ăn như vậy,
không phải vì ý chí khuếch trương kỹ nghệ mà để giúp đỡ ai đó, một người
phụ nữ đang túng thiếu, giúp một cách kín đáo, giúp mà như là nhờ cậy một
sự hợp tác cần thiết.

Nàng cảm động lắm.

Nhưng nàng thấy là không tiện nhận lời chút nào. Không, lần sau, nàng sẽ
trốn ông Đáng.

Ông Đáng không thúc hối mà cũng chẳng buông tha:

- Cô nghĩ lại xem sao. Cô ừ một tiếng là hai tháng sau cơ sở đã có thể bắt
đầu hoạt động được rồi, và một tháng sau là cô bắt đầu làm việc. Tuy nhiên,
tôi có thể ứng trước lương cho cô ngay từ bây giờ.

Công việc không khó nhọc đâu, tôi bảo đảm với cô. Chính tôi cho người
chuyên môn huấn luyện nhơn viên, tất cả đều là phụ nữ và chính tôi chỉ cô
cách cô điều khiển họ. Công việc của cô chỉ gồm có hai điểm: tiếp khách
để giải thích những gì các bà cần biết, lập thời dụng biểu tùy theo giờ hẹn
của các bà, thế nào mà các bà không ai phải chờ đợi lâu, mà nhơn viên của
ta cũng không ai phải làm việc bù đầu một lúc, rồi ngồi không mà chơi.
Không, công việc không có gì khó khăn đâu.

Không còn mặt trời nữa, nhưng đầu rặng cây xa vẫn còn giữ chút ít màu
son Tàu.

Đằng kia, đã có vài chiếc xe quay đầu để trở về thành phố, và ông Đáng
nói:

- Ta về tới ngoài ấy là vừa đói tới phải không cô Liên?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.