LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 563

nữa là khác bởi chàng là một "lá bài bị đốt" rồi, nhưng dầu sao cũng còn là
cái gì, còn một ông Thiếu tá Bân, mà thỉnh thoảng chàng có thể xin vài
trăm xài chơi, còn... à, thật là khó nói... còn cái chế độ ấy để cho chàng cảm
nghe rằng sự hy sinh của chàng tuy vô lý, nhưng không hoàn toàn là hy
sinh cho cái trống không, cái vô cực.

Có lẽ giờ nầy Định mong cho cuộc đảo chánh thất bại, ít lắm cũng bằng
những kẻ đang ăn trên ngồi trước mong muốn.

Suốt đêm ấy trong khám không ai ngủ được hết. Đó là tình trạng ở phòng
của Định, mà chàng đoán rằng ở các phòng khác cũng thế cả.

Những tội phạm chánh trị của một chế độ độc tài thường thì bị giữ trong
các nhà giam bí mật nào không rõ, ở đây thứ ấy rất hiếm. Toàn là thường
phạm không mà thôi. Nhưng họ biết rằng một chế độ mới thế nào cũng
giảm án tội nhơn để lấy lòng dân và sẽ có rất nhiều người được xem như là
mãn hạn trở lại với trời cao, đất rộng.

Cho đến khuya thật khuya, họ nghe súng nổ dữ dội một lần nữa rồi thôi, im
lặng. Họ biết chắc rằng mọi việc đã xong rồi, nhưng không rõ bên nào
thắng.

Đa số đoán là phe cách mạng thắng bởi quân của chánh phủ tập trung tại
một vài nơi, mới có sự im lặng hoàn toàn như thế được, chớ nếu quân
chánh phủ mà thắng thì hẳn phải có một cuộc phản công rộng lớn ra thành
phố, mà sự phản công ấy phải kéo dài, lan rộng họ có thể nghe tiếng súng
gần hơn. Mà không bao giờ họ nghe tiếng súng gần hơn cả.

Hơn thế quân của chánh phủ chắc chắn là phải ít hơn quân của cách mạng,
không thôi, không thể tổ chức cuộc đảo chánh được. Mà như vậy chánh
phủ muốn thắng phải nhờ viện binh của các tỉnh. Nếu viện binh các tỉnh về
hẳn phải có đánh nhau ở ngoại ô, nhứt là ở miệt Bình Điền, Phú Lâm. Đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.