LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 578

Chàng nhớ lại một đêm trăng mà chàng chạy xe trên xa lộ hầu cho chiếc
trắc xông rượt theo chàng leo cây chơi, đêm đó, chàng đã mời Lan ngắm
cảnh trăng để sau nầy có xa nhau, ngắm lại cảnh trăng hơi giống vậy để mà
nhớ nhau.

"Sau nầy" tức là bây giờ và đêm nay sẽ là đêm trăng. Không biết ở nơi xa
xôi là Cam Ranh, Lan có ngắm trăng hay không, và có nhớ lại đêm trăng
cuối cùng của hai người mà nàng không dè hay chăng.

Chàng lại nhớ đã mời Lan nhìn chàng và chính chàng cũng nhìn Lan, để
sau nầy có xa nhau mà nhớ nhau thì tìm lại trong ký ức đôi mắt của người
yêu. Nhưng chắc Lan đã tìm lại đôi mắt chàng.

Định ngồi đó, cả tâm hồn lẫn thể xác như rời rạc ra từng mảnh.

Chàng ngồi như vậy trong bao lâu chàng không biết nữa, mà Liên bỏ chàng
để đi làm công việc, chàng cũng không hề hay biết.

Một câu nói làm cho chàng giựt mình ngẩng lên.

- Dạ thưa thầy, cô mời thầy vào ăn cơm.

- Hử ?

- Đã bảy giờ rồi, cô mời thầy vào ăn cơm.

Bấy giờ Định mới hay là đã đỏ đèn. Thì ra chàng ngồi như vậy được ba
tiếng đồng hồ vì chàng tới đây hồi chưa đầy bốn giờ chiều.

"Mời ăn cơm" ? Và "cô" mời "thầy". Liên đã quyết bắt xác mình đấy! Nó
đổi người giúp việc để có thể cắt nghĩa cho trôi với người nầy sự kiện một
người đàn ông lạ vào ở chung với nó, đi lập nghiệp ở xa trên Kontum chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.