LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 65

Định phải tin rằng cô gái nầy thành thật. Chàng bỗng nghe mình có rất
nhiều cảm tình với một người trẻ tuổi mà ngay thẳng và can đảm đến thế,
bởi chàng biết hằng lố con gái coi bộ đoan trang ghê lắm, thế mà nói láo
chịu không nổi về chuyện yêu đương của chúng nó, đứa thì cho rằng mình
bị cưỡng hiếp, đứa lại bảo mình bị áp lực nầy, hăm dọa nọ, hoàn cảnh kia.

- Rồi sao nữa?

Lan cười bẽn lẽn rồi bắt đầu kể.

° ° °

Ông Mạnh đang ngồi ăn cơm với bà ở hiệu ăn riêng của khách sạn thì thằng
nhỏ của lữ quán hớt hơ hớt hải chạy vào.

Nó gập người lại mà chào ông, nói một tràng dài những gì không rõ, đoạn
chìa ra bức điện tín mà người của nhà bưu điện mang đến khách sạn.

Ông Mạnh mở điện tín ra đọc rồi chau mày:

- Gì đó ? Bà lo lắng hỏi.

- Thằng Nghiệp nó gọi tôi về nước.

Nói rồi ông trao điện tín cho bà. Điện tín chữ đánh máy chớ không phải
viết tay, thảo bằng Anh ngữ mà bà không đọc được. Nhưng bà nhận ra tên
của Nghiệp dưới bức điện văn.

Nghiệp là người đại quyền thứ nhì của ông Mạnh, người thứ nhứt là một
ông cao niên tên là Thức.

Bà Mạnh ngạc nhiên hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.