LŨ MỤC ĐỒNG - Trang 70

trơn kỳ lạ, những bụi gai nhọn, những cây xương rồng vàng đầy sẹo, cây lô
hội, cây ngấy và những dây leo. Chẳng còn ai sống ở đây. Chỉ những con
thạch sùng bò giữa các khối đá, và hai ba con ong vò vẽ lượn trên những bãi
cỏ thơm mùi mật ngọt.

Trời nắng như đốt. Những tảng đá trắng lấp lánh ánh sáng, bọt đá rực

rỡ chẳng khác nào những bông tuyết, ở đây thật hạnh phúc, như ở bên kia
thế giới. Không phải chờ đợi điều gì, cũng chẳng cần đến ai. Lullaby nhìn
mũi đất đang lớn dần trước mắt, vách cắm thẳng xuống biển. Con đường
mòn dẫn đến một boong-ke kiểu Đức, phải chui qua một lối đi hẹp nằm dưới
mặt đất. Trong hầm, khí lạnh khiến cô gái trẻ rùng mình. Không khí ẩm thấp
và tối tăm như trong lòng hang. Các bức tường của pháo đài sặc mùi khai và
ẩm mốc. Đầu còn lại của đường hầm thông ra một khoảnh đất xây bằng xi-
măng, có một bức tường thấp bao quanh. Một ít cỏ mọc lên từ các vết nứt
dưới sàn.

Lullaby nhắm mắt lại vì chói nắng. Giờ nó đã hoàn toàn đối diện với

gió và biển.

Bỗng nhiên, nó bắt gặp những dấu hiệu đầu tiên, ngay trên bức tường.

Một dòng chữ lớn được viết nguệch ngoạc bằng phấn, chỉ ghi gọn lỏn như
sau:

“HÃY TÌM TÔI”

Lullaby nhìn quanh một lúc, rồi thấp giọng, nói:

— Vâng, nhưng là ai mới được?

Một con nhạn biển trắng bay qua, kêu oang oác.

Lullaby nhún vai, rồi lại đi. Khó hơn ban nãy, vì con đường mòn đã bị

phá hủy, có lẽ là trong trận chiến cuối cùng, bởi những người đã dựng lên
căn hầm này. Phải leo trèo, nhảy từ tảng đá này sang tảng đá kia, dùng cả tay
để không bị trượt. Bờ biển mỗi lúc một dốc, và ở ngay bên dưới, Lullaby
thấy mặt nước thăm thẳm, màu xanh ngọc, dội vào các bờ đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.