LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 120

nàng biết rằng hắn không chỉ dọa suông, nếu cần, hắn ra tay không do dự.
Nàng lại biết hắn cần nàng vì những lẽ gì. Nàng bình tĩnh:
- Đừng dọa tôi vô ích. Tôi không thiết sống . Từ khi mẹ tôi chết, tôi sống
giữa một bọn man rợ, bất lương. Cuộc sống như vậy có nghĩa lý gì? Tôi cần
tìm sự yên tĩnh trong tâm hồn cũng như muốn đuợc nghỉ ngơi thể xác. Vì
sao? Vì tôi quá mỏi mệt, tôi kiệt sức rồi. Hãy giết tôi đi! Hỡi nhà tu giả! Tôi
cảm ơn ông nhiều lắm!

Giọng nàng đều đặn, lạnh lẽo như sương đêm, giọt rõ ràng từng giọt một.
Người đàn ông tránh nhìn nàng, im lặng giây lâu rồi chậm rãi nói:
- Cô sẽ được toại nguyện vào lúc nào tôi thấy cô vô dụng cho tôi, vào lúc
nào việc giết cô cần thiết cho tôi. Bây giờ thì chưa, chưa đến lúc...

Mary nửa thức nửa ngủ rất lâu, rồi đột nhiên nàng choáng tỉnh vì một bàn
tay lạnh ngắt bụm miệng nàng. Cô gái toan kêu, toan vùng vẫy nhưng
người đàn ông đã nhanh nhẹn dùng dây nịt trói nghiến hai tay cô gái, bẻ
quặt sau lưng. Ông ta hành động một cách bình tĩnh, lạnh lùng, mỗi cử
động như đều tính toán kỹ, chính xác; rút từ cái khăn tay, ông ta gấp lại, bịt
cứng miệng cô gái.

Xong đâu đấy, ông ta đứng lên, dắt nàng ra phía sau mấy khối đá to lớn,
nói:
- Mary! Xin lỗi cô nhé? Vì sự an toàn chung cho cả hai ta. Tôi không ngờ
bị vướng vào thứ sương mù quái ác nên mới chậm trễ tại đây. Sự im lặng
của cô lúc nầy rất cần thiết, cô sẽ hiểu vì sao.

Trèo lên đỉnh đồi, ông ta nắm tay Mary kéo lên và chỉ cho nàng thấy đám
khói trắng bay phía dưới.

Mary chợt hiểu: nàng đã thiếp đi lâu hơn nàng tưởng và trong lúc đó, bóng
đêm cũng tan dần. Mây bay là là khắp vòm trời màu chì. Vầng dương sắp
hiện ra, quét tan bóng tối, bóng tối đồng loã cùng tội ác!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.