LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 122

Giọng ông ta lạc đi:
- Nào! Lại đây! Dù cô xem tôi là thù hay bạn chúng ta cùng chung mối
nguy hiểm.

Ông vòng tay sau lưng cô gái và cả hai chạy lên dốc giữa những phiến đá,
bụi gai. Đá lăn lông lốc, gai cào rách da, nhưng họ không dám dừng lại, dù
chỉ dừng trong một giây để thở.

Tiếng chó xa dần, làm người đàn ông phấn khởi. Hình như đàn chó đã được
cái áo ở bụi cây nên dừng lại, kẻ đào tẩu tin rằng có thể nhờ đó mà thoát
được màn lưới giăng ra!

Áo quần, tóc tai hai người cùng xác xơ, rách nát, rối bù, hai tay Mary rớm
máu. Càng lúc họ càng lên cao, trèo leo, đi, chạy, bò, lê, đủ cách...

Đến một lúc Mary ngã quỵ. Người đàn ông cúi xuống toan đỡ và kéo nàng
lên nhưng Mary kiệt sức quá rồi. Tiếng chó sủa càng gấp làm cho người
đàn ông bối rối. Ông ta quyết định rất nhanh: nếu kéo được cô gái theo
cùng, cô sẽ là tấm bia đỡ đạn cho ông ta, là con tin để đánh đổi tự do...
nhưng cũng lại vướng víu khó khăn thêm nhiều lắm. Bỏ Mary lại, đàn chó
sẽ xông vào cô gái, ông ta thừa thì giờ tẩu thoát dễ dàng hơn.
- Vĩnh biệt Mary Yellan! Tôi rất tiếc! Khó mà tìm được một cô gái như cô!

Ông ta buông cô gái, hai tay bị trói, nàng không chống đỡ bám víu vào đâu
được, nàng lăn tròn theo triền dốc như viên cuội bị ném từ trên xuống; gai
nhọn, đá rắn thi nhau quất đập vào nàng. Mary lăn có năm vòng như thế rồi
nàng được một phiến đá giữ lại.

Cô nằm ngửa, thở hổn hển, giương mắt nhìn lên: trên cao, gió thổi mái tóc
trắng của người đàn ông bay phất phới, ông ta vẫn bám vào sườn núi đá
như con nhái bám vào một gốc cây sù sì to lớn, cố trèo lên. Cô gái quên cả
đau, nín thở nhìn người đàn ông chăm chắm khi ông ta bám nhằm vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.