LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 56

mình. Đây không xa làng mấy. Hãy theo tôi, lên ngựa. Đây! Tôi đỡ cô lên!
Mary tuân lời người lạ.
- Hãy về nhà tôi, sưởi ấm và làm khô giầy áo, ăn chút gì đỡ lòng rồi tôi đưa
cô về lữ quán.
Giọng ông ta âu yếm nhưng trang nghiêm, Mary muốn quên hết, tuân theo
để được nghỉ ngơi giây lát. Nàng cho là may mắn nàng đã gặp người khả
kính. Khi ông ngước mắt nhìn lên, Mary thấy rõ mặt ông ta: đôi mắt lạ
lùng, trong như thủy tinh, gần trắng nhợt. Mary cảm thấy ông ta soi thấu
tâm can mình. Tóc ông ta cũng trắng toát. Kỳ quá: ông ta đã già đâu?
Khuôn mặt, giọng nói đều chứng tỏ ông ta còn trẻ. Nàng bối rối trong một
thoáng khi nhận ra điều nầy: ông ta bị chứng bạch tạng.
Người lạ giở mũ, nghiêng mình, tự giới thiệu:
- Mặc dù cuộc gặp gỡ bất ngờ, tôi cũng cho cô biết: tôi là Francis Davey,
linh mục phó xứ Altarnun.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.