LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 6

nước trong vắt lấp lánh dưới nắng sớm, những mái nhà tranh thơ mộng bên
dòng suối? Mưa ở Helford thật khác xa đây: mưa rơi tí tách tưới mát cỏ cây
rồi trở thành những dòng nước chảy ra sông. Mưa làm mát đất và đất biết
ơn trổ hoa mầu đền bù…

Nơi đây mưa tạt vùn vụt vào khung kính và như không thể thấm vào đất
cằn cỗi. Chả thấy cây cối gì trừ vài cây khô, giang cành khẳng khiu ra
chống đỡ gió mưa một cách tuyệt vọng; chúng đã trải qua nhiều năm tháng
chịu đựng thời tiết quái ác ở đây và kiệt sức rồi. Bão tố và thời gian làm
chúng khô khan. Dù cho mùa xuân có đến, các nụ trên thân cây cũng không
đâm lá vì sợ chết rét. Ðất nghèo nàn, không một cánh đồng, không một rào
dậu. Ðó đây toàn đá sỏi, vài bụi gai đen và những cành hoa dại xác xơ.

Mary nghĩ chắc trong vùng nầy chỉ có mùa đông đen tối, như hôm nay và
mùa hè khô bốc lửa: không tìm thấy một bóng mát khắp thung lũng. Cỏ
vừa lên khỏi mặt đất cằn đã phải ngả màu vàng úa. Khắp vùng đều u ám
như thời tiết. Ngay trên đường đi và trong làng mạc, những kẻ Mary gặp
như cũng hợp với khung cảnh: buồn bã, khô khan…

Rời Helston, Mary vẫn như còn ở trên miền đất thân yêu, quen thuộc: bao
nhiêu kỷ niệm buộc chặt nàng với Helston!

Mỗi tuần, cha nàng đánh xe chở nàng ra chợ và đến khi cha mất, mẹ nàng
đã can đảm thay cha nàng chở nàng suốt hạ qua đông; gà vịt, trứng, bơ
được chất trong thùng xe trong khi Mary ngồi cạnh mẹ nàng ở băng trước,
ôm khư khư một cái giỏ to gần bằng cả người nàng, cằm đặt trên quai giỏ.

Dân làng rất tốt bụng. Gia đình Mary được mọi người quen biết và kính
mến. Sau khi chồng chết, mẹ nàng đã gặp nhiều khó khăn, và ít người có
thể sống như mẹ nàng: một mình với con thơ và một trang trại phải chăm
sóc, mà không hề nghĩ đến chuyện tìm một bạn đường khác để nương tựa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.