Mary được biết cứ hai tháng Merlyn say bí tỉ như vậy một lần. Có khi
thường hơn và lần nầy, cơn say là kết quả sự có mặt ông Bassat. Theo lời dì
nàng, Merlyn trở về lúc 6 giờ chiều và đi thẳng vô quầy rượu, ở lì trong đó
luôn. (May quá: lúc đó Mary đang lang thang trên đường về và lạc hướng.)
Bà không biết Mary về lúc nào, và nghe Mary bảo nàng đi chơi, lạc, bà tin
ngay. Bà khuyên nàng nên cẩn thận hơn, từ nay. Mary dấu tất cả mọi việc
xảy ra. Và họ sống năm ngày yên tĩnh.
Thời tiết u ám nên Mary không ra khỏi cửa, nhưng đến ngày thứ sáu, khi
mặt trời lên, cô gái lại tính vượt đồng hoang - dù nàng chưa quên cuộc mạo
hiểm đã qua. Nhất là khi Joss tỉnh dậy la lối om sòm, khói từ bếp tràn khắp
nhà và dì Patience nhanh nhẩu mang thức ăn ra thì nàng lại đâm cáu kỉnh.
Mary lấy một khúc bánh mì gói vào khăn, đi ra. Lần nầy, Mary hướng về
phía tây, ngọn Kilmar. Vừa đi cô gái vừa nghĩ đến Francis, suốt buổi ông
toàn nghe nàng nói, nàng nhớ đến khuôn mặt ông, đôi mắt ông, bộ tóc
ông... Chà! Ông có vẻ giống tiên tử Elie quá! Một người như ông, vì sao lại
làm linh mục phó nhỉ? Ông có vẻ siêu phàm quá!
Vài con hải âu bay là đà trên mặt hồ. Noel sắp đến rồi. Chắc ở Helford dân
chúng đang rộn rịp trang hoàng nhà cửa, cây thông, và gà ngỗng được cho
ăn nhiều cho béo? Mấy hàng bánh trái và các cô gái hẳn đều ưa nhìn... Vị
mục sư thì tươi tỉnh cưỡi ngựa đến Trekiwarreb cụng ly với giáo dân? Linh
mục Francis cũng cầu Chúa ban phúc cho họ đạo?
Một điều chắc chắc: lữ quán Giao Mai chả có gì thay đổi? Hơn một giờ sau,
Mary dừng lại trước con suối chảy ngang, khung cảnh không lạ lắm, trước
mặt cô gái là núi đá phẳng lì và xanh rêu. Sau lưng, ngọn Kilmar hiện ra
như bàn tay khổng lồ chĩa ngón lên trời. Mary ngắm kỹ đầm lầy Trewartha
lần nữa. Về hướng đông nam, bộ mặt đồi núi rực rỡ dưới mặt trời. Suối kêu
róc rách đâu đó. Đầm lầy trải dài bên trái. Gió hây hẩy thổi làm ngọn cỏ
lung lay xào xạc, có đám xanh tươi, có đám vàng, nâu. Nom hiền lành
nhưng vô cùng nguy hiểm, vì bên dưới lún sâu.
Mary quay lưng lại đầm và băng suối, bước lên những mô đất cao. Trời ít
mây, đồng hoang trải dài như bãi cát. Mấy con ngựa chạy từ đồi cao xuống
làm cho con quạ đang rỉa lông vội vút bay lên, buông mấy tiếng “quà quạ”