LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 77

biết ngựa nầy! (Với ông bạn Thôi! Stevens, tôi khuyên anh đừng đụng tới
nó, có chuyện đa!
- Trông nó tốt mã quá mà! Sao anh cẩn thận quá Will? Ai nuôi thì cũng vậy,
có sao?
Gà mắt lươn rỉ tai bạn một thôi, ông ta bỗng nhớn nhác, lắc đầu rồi nói to:
- Vậy thì thôi. Tôi không muốn phiền phức. (Với Jean Anh giữ ngựa lại,
bạn tôi không vừa lòng, giá cao quá !
Mary thở phào, nhẹ cả người. Ngựa hoang coi bộ dễ bán hơn. Xung quanh
đó, người ta bán với giá 2, 3 livres một con. Đến 4 giờ, Jean cũng bán được
con ngựa kia. Ngựa đen quí không được ai chiếu cố.
Chiều xuống dần, đèn đường bật sáng. Mary tính quay lại xe ngồi nghỉ thì
chợt nghe một tiếng cười nịnh bợ vang lên và có tiếng đàn bà nói gì đó.
Nàng quay sang, thấy người mặc áo nhung xuống xe:
- Ồ! Anh thấy con ngựa xinh đẹp kia không? Dáng bộ nó giống con Beauty
quá, hả? Tiếc cái nó đen kịt... James! Anh xem...
Gã đàn ông tra kính lên mắt, cất giọng rè rè:
- Tôi không mấy rõ về ngựa. Ngựa chị mất màu xám... con nầy đen mượt.
Chị ưa?
- Sao không? Mua làm quà cho lũ nhỏ. Từ hôm mất con Beauty, tụi nó cứ
phá rầy ba chúng hoài. James! Hỏi giá dùm tôi, đi!
Gã đàn ông vênh váo lại gần:
- Anh kia, có bán con ngựa đen không?
Jean lắc đầu:
- Tôi hứa để cho người bạn, tôi không thể nuốt lời. Mà ông cỡi nó gì được?
Ngựa nầy dành cho con nít mà.
- Vậy hả? Thôi! Chị Maria, ngựa nầy không bán.
- Uổng không? Tôi mến nó quá đi ! Anh hỏi kỹ coi, tôi sẽ trả giá cao...
Gã đàn ông lại cất giọng rè rè:
- Nầy anh! Bà đây ưng con ngựa đó. Bà mất con ngựa quí, muốn thay vô.
Thôi! Kệ bạn anh, cho chả đợi, rồi tìm con khác, lo gì. Bán cho bà đây đi !
Giá bao nhiêu?
- Bạn tôi trả 25 guinees. Nhưng tôi không bán cho ông đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.