LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 78

Người đàn bà chen vô liền:
- Tôi trả anh 30 livres. Tôi là bà Bassat đây. Tôi muốn mua con ngựa làm
quà cho con tôi dịp nầy. Bằng lòng không? Tôi thích nó quá...
Jean hất mũ, cúi đầu thật thấp:
- Xin cảm ơn bà, tôi hy vọng ông nhà và các cô cậu hài lòng, nó dễ cỡi lắm.
- Ồ! Chắc nhà tôi bằng lòng. Nom nó không bằng con Beauty đã mất,
nhưng cũng khá xinh.
Bà giao tiền cho Jean rồi lại bên xe đang đợi, bảo tên đày tớ:
- Anh chạy về kêu Richards ra dắt con ngựa mới về. Đừng cho ông hay
nghe. Tôi muốn ông ngạc nhiên...
Đợi bà Bassat và James đi khuất, Jean khều tay gã con trai đứng cạnh mình:
- Nầy, anh muốn có năm shillings không?
Gã con trai gật đầu, há miệng chờ. Jean nói tiếp trong khi đưa ra năm
shillings:
- Giữ giùm con ngựa nầy và chờ đày tớ của bà kia ra, giao cho hắn. Vợ tôi
sinh đôi và bị nguy hiểm. Tôi đợi không được. Chúc anh vui vẻ...
Jean biến mất trong một nhoáng, anh đi mau, tay đút túi quần. Mary kín
đáo theo sau, mặt đỏ rần, mắt dán xuống đất, nàng phải dùng khăn quàng
bụm miệng cho khỏi bật cười. Đến một nơi xa đám người, nàng dừng lại
thở, Jean chờ nàng, mặt hí hửng.
- Jean! Anh đáng bị treo cổ: bán ngựa cho chính người mình đi ăn trộm!
Quá, quá...
Jean cười ồ lên làm nàng cũng cười theo. Jean nắm tay cô:
- Nào! Vui vẻ chứ?
Mary gật đầu. Hai người dạo giữa không khí ấm áp hơi người. Jean mua
tặng nàng một cái khăn đỏ chói và đôi khoen tai vàng. Đoạn kéo nàng đến
giải khát và sau rốt, họ coi bói. Bà thầy bói già, da nhăn nheo khuyên
Mary:
- Cô nên cẩn thận, coi chừng một người đàn ông tóc nâu.
Hai người cười ngất. Bà lại bảo Jean:
- Còn cậu, tay cậu sắp vấy máu. Một ngày kia, cậu sẽ giết người, giết một
người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.