LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 89

Giọng Mary càng lúc càng to lên, dì cô không ngớt van vỉ nhưng vô ích.
Nàng không còn nghe dì nữa. Bỗng cửa phòng sịch mở. Joss thò mặt vào,
vết thương ở mắt còn đỏ, áo quần bẩn thỉu, rách nát, bộ dạng bơ phờ :
- Mấy người có nghe gì không?
Dì Patience lắc đầu, Mary thì im lặng. Joss nhìn lơ láo ra ngoài, sợ hãi:
- Rồi ổng sẽ đến! Ta đã trái lệnh ổng. Chắc ta phải chết, cả mụ và mầy nữa,
Mary! Chết đến nơi rồi!
Lão ngừng lại nuốt nước bọt:
- Sao mấy người không ngăn tôi uống rượu? Sao không đập bể hết rượu đi?
Sao không nhốt tôi lại? Trễ quá rồi ! Ổng sẽ giết hết cho coi!
- Chú nói gì? Chú sợ ai vậy?
Mary có cảm tưởng như Joss dưới quyền một kẻ nào nữa, nàng tò mò hỏi.
Joss lắc đầu vênh mặt lên:
- Đừng hòng ta lộ bí mật nầy. Ta chưa say đâu. Cô, dì cháu cô đều kẹt dính
vô đây. Chúng ta cùng số phận: một bên là pháp luật và bên kia, nhưng luật
pháp không đáng sợ bằng...
Lão dừng lại bất ngờ:
- Thôi ta không ngu mà khai cho mi biết thêm, hãy đi ra, đây ẩm quá!
Lão lôi dì cháu nàng tuồn tuột xuống bếp. Lão ngồi bệt xuống ghế, châm
lửa hút thuốc:
- Phải tìm kế thoát thân. Hai ngày nay, ta như chuột nằm trong bẫy. Chán
quá! Mary cô vui dữ há? Đừng tưởng cô vô tội! Cô cũng sẽ bị treo cổ như
ta và dì...
Dì Patience khe khẽ sờ vai chồng, thều thào:
- Tại sao ta không đi trốn? Đi Lauceston, Devon... Ta có thể đi suốt đêm
về...
- Ngu! Đi bây giờ cho chúng tóm cổ hả? Mọi người đều biết chuyện đêm
Noel hết... Cứ ở đây, không có bằng cớ gì để kết tội ta... Có thể chiều mai
sẽ đi... Ừ, có thể.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.