LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 9

- Mẹ không muốn con sống khó khăn, cực nhọc như mẹ đã sống. Hại cả thể
xác lẫn tinh thần. Khi mẹ chết rồi không còn gì giữ con lại Helford. Hãy
đến sống với dì Patience ở Bodmin.
Mary quả quyết rằng mẹ nàng không thể chết được, rằng nàng cần có mẹ
cũng như mẹ cần nàng. Bà sẽ vượt qua… Nhưng vô ích. Bà đã nhất định
như thế và không hề đổi ý. Mary nói với mẹ:
- Con không bao giờ rời nông trại. Con sinh tại đây cũng như cha con.
Dòng họ Yellan của chúng ta phải ở đây! Sự nghèo khổ vất vả không làm
con sợ. Cũng như sự suy sụp của nông trại… mẹ đã ra công trong 17 năm
trời, tại sao con lại bỏ nó khi mẹ không còn sống nữa? Con mạnh khỏe, con
có thể làm việc như một người đàn ông, mẹ thấy mà!
- Ðời sống nầy không thích hợp với một thiếu nữ như con. Mẹ nàng nói
như một lệnh - Nếu mẹ đã chịu đựng lâu nay đó là vì hai người thân yêu
của mẹ: con và cha con. Khi một người đàn bà làm việc cho ai, họ thỏa
mãn và yên lòng, có can đảm. Nhưng nếu làm cho chính họ lại là một việc
khác. Lòng mình khó thỏa mãn con nên nghe lời mẹ!
- Con làm gì ở thành phố? Con chỉ quen và chỉ ưa sống như thế nầy, cạnh
dòng sông, không ưa thay đổi. Con sẽ sung sướng ở đây với vài con gà còn
lại, với con ngựa già, với cỏ trong vườn và chiếc thuyền trên sông. Ðến
Bodmin với dì con, con sẽ làm gì? Con sẽ ra sao?
- Một cô gái không thể sống đơn chiếc một mình. Con sẽ trở thành quái dị
hay hư hỏng. Hãy nghe mẹ! Sự cô đơn là một cái gì đáng sợ nhất. Rồi con
sẽ thấy. Dưới mồ mẹ không sao yên lòng Cũng như cha con, nếu không
được biết con sống an toàn cạnh người thân. Dì Patience rất tốt, dì vui tính,
hay cười đùa và có tấm lòng vàng. Con quên dì rồi ư? Dì không sinh nở, dì
sẽ thương con như mẹ vậy. Con còn nhớ không: lúc dì đến đây, cách 12
năm trước…
Không, Mary không quên dì Patience, tuy lúc đó nàng còn bé. Dì mặc cái
váy lụa, áo xanh và đội mũ kết nơ nhung. Mái tóc dì gợn sóng, mắt xanh
biêng biếc. Phải, Mary còn nhớ kỹ: từ nụ cười, khóe mắt cho đến cái cách
dì nhón gót, tay xăn váy đi trong bùn ngoài sân. Nom dì xinh như một… cô
tiên! Trong lúc Mary thả trí nhờ về dĩ vãng, mẹ nàng nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.