LỤA - Trang 20

người đầy tớ đi vào, lặng lẽ như không, đặt trước mặt họ hai tách trà . Rồi
biến đi . Bây giờ Nguyên Mộc mới bắt đầu nói, bằng tiếng mẹ đẻ, giọng
đều đến đơn điệu, pha loãng với một thứ giọng kim giả tạo một cách khó
chịu . Hervé Joncour lắng nghe . Anh cứ nhìn thẳng vào mắt Nguyên Mộc
và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, ngay anh cũng không để ý đến, hạ
ánh mắt mình xuống khuôn mặt người đàn bà .
Đó là khuôn mặt một cô gái trẻ .
Anh đưa mắt lên .
Nguyên Mộc ngưng nói, cầm một trong hai tách trà đưa lên miệng, chờ một
lát rồi nói .
- Ông thử kể tôi nghe ông là ai .
Ông nói câu này bằng tiếng Pháp, hơi kéo lê những nguyên âm, với một
giọng khàn khàn, thật sự của mình .
o0o

14.

Trước một con người gần như bất khả xâm phạm nhất ở Nhật, chúa trùm tất
cả những gì thiên hạ xoay sở đem lậu ra khỏi đảo quốc, Hervé Joncour cố
kể mình là ai . Anh nói bằng tiếng mẹ đẻ, phát âm chậm rãi, không biết
chính xác Nguyên Mộc có hiểu được anh không . Theo bản năng, anh bỏ
qua mọi thận trọng, cứ kể lại không bịa cũng không giấu tất cả những gì có
thật, giản dị thế thôi . Anh kể ra những chi tiết nhỏ nhặt và những biến cố
mâu chốt cùng một giọng đều đều, đơn điệu và rất ít điệu bộ, như thể tập
tành theo cái nhịp không vui, lãnh đạm, thảng thốt của một người đọc danh
sách những đồ vật sống sót sau cơn hoả hoạn . Nguyên Mộc lắng nghe,
không một thoáng phản ứng nào lộ ra trên khuôn mặt điềm tĩnh, lạnh lùng
của mình . Mắt ông nhìn đăm đăm cặp môi của Hervé Joncour như thể đôi
môi ấy là những hàng cuối cùng của một lá thư vĩnh biệt . Trong gian
phòng, mọi sự đều im ắng và bất động đến nỗi cái gì xảy ra thình lình, dù
từ nó chẳng có gì, cũng thành to lớn, vô hạn .
Bỗng dưng .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.