LỤA - Trang 18

Alessandro Baricco

Lụa

Dịch giả: Quế Sơn

- 3 -

11.
Ta đang ở vào năm 1861. Flaubert hoàn thành tiểu thuyết Salammbo, đèn
điện còn là một giả thuyết và Abraham Lincoln, bên kia bờ Đại Dương,
đang tiến hành một cuộc chiến tranh mà ông sẽ không thấy hồi kết thúc.
Những người nuôi tằm ở Lavillediu hợp lại thành công ty và tập trung một
số vốn to tát cần thiết cho cuộc viễn hành. Cả bọn họ thấy giao phó chuyến
đi này cho Hervé Joncour là đương nhiên. Khi Baldabiou hỏi anh có chấp
nhận không, anh trả lời bằng một câu hỏi:
- Và cái xứ Nhật ấy, nó nằm ở đâu, nói cho chính xác ?
-Ngả đó, thẳng một đường. Chỗ tận cùng trời cuối đất.
Anh lên đường ngày 6 tháng mười . Một mình .
Ở cửa ngõ thị trấn Lavilledieu, anh ôm chặt người vợ Hélène và nói với
nàng một cách giản dị.
- Em đừng lo sợ gì cả.
Đó là một người đàn bà lớn con, cử chỉ chậm rãi, nàng có mái tóc đen dài
không bao giờ búi lại trên đầu. Nàng có một giọng nói tuyệt vời.

12.
Hervé Joncour ra đi với tám chục ngàn quan bằng vàng và ba cái tên ông
Baldabiou đã tìm ra đưa cho anh: một người Tàu, một người Hà Lan và một
người Nhật . Anh qua biên giới gần thành Metz, đi xuyên qua vùng
Wurtemberg và vùng Bavière, vào nước Áo, lên thành Vienne rồi thành
Budapest bằng tàu lửa, tiếp tục đi đến thành Kiev . Anh cưỡi ngựa băng qua
hai ngàn cây số vùng thảo nguyên Nga, vượt rặng núi Oural, tiến vào vùng
Sibérie, mất hết bốn chục ngày nữa anh mới tới hồ Baikal mà người dân địa
phương gọi là: biển . Anh xuôi dòng sông Amour, đi dọc theo biên giới Tàu
cho đến bờ Đại Dương, và khi tới đó anh nằm dài mười một ngày ở hải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.