LỤA - Trang 28

Alessandro Baricco

Lụa

Dịch giả: Quế Sơn

- 5 -

21.
Hervé Joncour chỉ gặp lại Nguyên Mộc vào sáng ngày thứ ba . Anh chợt
nhận ra là năm người đầy tớ bỗng dưng biến đâu mất, tưởng như bị hóa
phép, và một lát sau anh thấy ông đến nhà . Con người mà tất cả người,
việc trong làng này sinh tồn xung quanh, lúc nào cũng di chuyển trong một
cái bong bóng trống rỗng . Làm như có một mệnh lệnh ngầm nào đó bắt
mọi người phải để ông sống một mình .
Họ cùng nhau trèo lên sườn đồi, đến một quãng rừng trống mà bầu trời trên
đầu bị hàng chục con chim bay với những đôi cánh lớn màu xanh nước
biển vạch ngang, vạch dọc .
- Dân ở đây nhìn chim bay, và đoán được tương lai, hậu vận theo đường
bay của chim .
Nguyên Mộc nói .
- Khi tôi còn là đứa trẻ, cha tôi dẫn tôi đến một chỗ giống như chỗ này, ấn
vào tay tôi cái cung và ra lệnh cho tôi bắn một con trong đám chim như thế
này . Tôi bắn, và một con chim lớn có đôi cánh xanh màu nước biển rớt
xuống đất như một cục đá . Hãy đọc đường tên bay, nếu con muốn biết
tương lai mình ra sao, cha tôi nói với tôi lúc đó .
Những con chim bay chậm chạp, bay lên trời cao rồi bay xuống lại như thể
chúng muốn xóa đi, một cách tỉ mỉ, bầu trời bằng đôi cánh .
Họ trở về làng, bước đi trong ánh sáng lạ thường của một buổi chiều lại
giống như buổi tối . Đến trước ngôi nhà dành riêng cho Hervé Joncour, họ
chào chia tay . Nguyên Mộc quay lưng và bắt đầu bước, chậm rãi, đi xuống
trên con đường chạy dọc theo bờ sông . Hervé Joncour vẫn đứng yên, trước
ngưỡng cửa, nhìn theo ông: anh chờ ông đi chừng hai chục bước chân mới
lên tiếng .
- Khi nào thì ông nói cho tôi biết cô gái đó là ai ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.