LỤA - Trang 61

Alessandro Baricco

Lụa

Dịch giả: Quế Sơn

- Kết -

56

Trong nhiều tuần lễ, Hervé Joncour giữ bức thư trên người anh, gấp làm đôi
để trong túi. Khi anh thay quần áo, anh cẩn thận để bức thư vào túi quần áo
mới thay. Không bao giờ anh mở nó ra để ngắm nhìn. Thỉnh thoảng anh
thọc những ngón tay rờ rẫm, vuốt ve nó trong khi anh nói chuyện với một
tá điền hay chở giỏ ăn tới, ngồi trước hiên nhà. Vào một buổi tối, anh bắt
đầu xem xét nó trước ánh sáng ngọn đèn trong phòng làm việc của anh.
Giấy mỏng thấy xuyên qua được, những dấu chân chim bé xíu lên tiếng với
một giọng nghẹn ngào. Chúng nói lên một điều gì tuyệt đối vô nghĩa, hay là
điều gì đủ sức làm đảo lộn một đời người: không thể nào biết được và
Hervé Joncour thấy mình bằng lòng với ý nghĩ này. Anh nghe bước chân
của Hélène. Anh đặt lá thư lên bàn. Nàng lại gần và cũng như mọi tối muốn
hôn anh một cái trước khi về phòng riêng của mình. Khi nàng cúi người để
hôn, chiếc áo khoác về đêm hé lộ nửa chừng trước ngực nàng. Hervé
Joncour thấy rõ nàng không mang gì cả, bên trong, và đôi vú nàng thì nhỏ
và trắng ngần như của một cô gái trẻ.
Trong bốn ngày, anh tiếp tục cuộc sống đều đặn, giữ nguyên những nề nếp
sinh hoạt thận trọng hàng ngày. Buổi sáng ngày thứ năm, anh mặc bộ đồ
lớn màu xám trang nhã và lên đường đi Nimes. Anh nói anh sẽ về nhà
trước khi trời tối.
o0o
57

Đường Moscat,ở số 12, mọi sự trông giống như ba năm trước. Cuộc truy
hoan cũng vẫn không chấm dứt. Các chị em ta đều trẻ và đều là người
Pháp. Người nhạc công dương cầm vẫn chơi một cách nhỏ nhẹ những bản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.