LỬA ĐẮNG - Trang 118

Cu Thành cố uốn lưỡi bắt chước tiếng "nghé ọ" mẹ nó vừa kêu. Bố nó liền
"nghé ọ" lại mấy lần cho nó "nghé ọ" theo.

Không ai tham gia vào câu chuyện với cu Thành. Nhưng ông Hoè thì nở
từng khúc ruột. Ngày ấy mà ông quyết định sai lầm, thì làm sao bây giờ con
trai có một gia đình hạnh phúc thế này? Bà Phụng mừng thầm, thấy con
dâu mới, chăm con còn hơn cả cô con dâu xấu số. Thảo Tần nghĩ, cứ bảo
cô gái nông thôn quê mùa nữa đi. Mà điều quan trọng nhất là chị ấy yêu
chồng. Chị Thuỷ Miên không yêu anh trai mình lắm thì phải. Đại rất lạ,
không biết vợ có những kiến thức ấy ở đâu. Có thể thằng bé chưa hiểu được
những điều mẹ nó giảng giải. Nhưng rõ ràng là vợ anh rất hiểu tâm lý con.
Cái câu Linh hỏi "con trâu kêu thế nào" theo anh là rất giỏi. Anh phải thú
thật, mình không có được những cái đó. Càng ngày anh càng khám phá ra
những nét mới ở vợ. Có phải vì thế mà anh thêm quý, thêm thương, thêm
ơn người mẹ, đã sinh cho anh người vợ yêu thương này. Và có phải vì thế
mà anh năng cho vợ con về thăm bà?

So với quê vợ, Đại rất ít về quê nội. Bởi ông Hoè không hay về. Chuyện
Mận, bà vợ đầu của ông, tố điêu hồi cải cách ruộng đất khiến ông giận dữ,
bỏ lửng. Lại dẫn đến chuyện Hồi, con trai ông với bà Mận chết trên đường
chạy, quyết mang thành tích cho đơn vị trong ngày hội thao quân khu, nghĩ
cho cùng, cùng là lỗi tại ông. Tiếp đó là chuyện ông "lấy vợ chui" ở Thanh
Hoa…Toàn những chuyện chả ra sao.

Ông chỉ về vào những ngày giỗ bố mẹ hoặc tết nhất. Và cũng chỉ có mấy
bố con về. Bà Phụng cố chấp, vì sợ mang tiếng cướp chồng người, chỉ về
một vài lần khi các con chất vấn: "Thế không có ông bà đẻ ra bố thì mẹ lấy
ai?". Quê ông Hoè vẫn làm ruộng đấy, nhưng ai mới vào làng cùng có cảm
giác đi giữa phố quê. Tần nêu nhận xét với anh trai, cái gì Thanh Hoa có,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.