LỬA ĐẮNG - Trang 180

tay, xuống cả bàn tay, cứ như ông ấy vừa nhúng tay vào thùng máu ấy. Cằm
ông ấy bạnh ra, cổ rụt lại, người cúi lom khom, hết đảo bên này lại đảo bên
kia, theo báng súng, rê nòng nhằm chỗ địch đông nhất. Đến lượt bọn tôi
đồng loạt siết cò. Chúng nó đổ cũng nhiều, nhưng vẫn xông lên. Ức nhất là
lũ máy bay quần thảo, nã rốc két yếm trợ cho bộ binh.

Thấy không thê cầm cự được, Đại đội trưởng lệnh rút lui. Tưởng ông ấy
không nghe thấy mệnh lệnh, tôi lom khom đến bên hét thật to, tay ra hiệu
chỉ về phía sau. Ông ấy vẫn siết cò, miệng hét "rút trước đi, tôi cản hậu".
Khẩu đại liên trong tay bố vợ anh khạc lửa vào đội hình địch. Thình lình,
một quả rốc két phóng cạnh ông ấy, phía tay phải. Mới rút được mấy bước,
ba chiến sĩ cạnh tôi còn hy sinh nữa là ông ấy Tôi ở xa hơn một chút, được
các đồng đội hứng bớt mảnh đạn nên chỉ bị gẫy xương đùi.

Hai ngày sau, khi ta tổ chức phản công, giành lại trận địa đã mất, thì chỉ
còn tìm được hai chân ông ấy, từ khoảng giữa đùi trở xuống. Người trợ thủ
cho ông ấy thì chỉ còn nữa người. Anh em chôn họ ở ngay chỗ tìm thấy.

- Tức là ngay chỗ đất hõm vào?

- Cũng không hẳn như thế. Hình như tìm thấy chân ông ấy cách hàm ếch
một đoạn. Nhưng không biết về hướng nào, không biết cách bao xa.

Đại lấy điện thoại di động ra.

- Thầy ạ. Tôi đang đứng đúng ở trận địa bố vợ tôi hy sinh. Xin thầy chỉ dẫn
cho.

Anh quay về phía mặt trời mọc đi. Bên trái anh, cách chừng năm mét có
một bụi cây, cao hơn hẳn các bụi cây xung quanh. Có đúng không? Bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.