LỬA ĐẮNG - Trang 575

đàn ông, đàn bà là sự thường. Chả có ai coi có là tục là bậy. Không có từ
"đ…" kèm vào, câu nói trở nên ngượng nghịu, không thuận tai nữa kia. Nó
thế đấy.

Ngồi nghe từ nãy tới giờ, ông Bân, Trưởng ban Tuyên giáo quận thấy mình
hoàn toàn bất lực. Không thể giở những bài từng giảng ở các cơ quan, toàn
thể, phường phố ra được, cũng chả phải việc của mình. Dại gì dính vào
mấy con mẹ mướp. Nếu không khí thuận lợi vui vẻ thì ta động viên, khen
ngợi mấy câu. Không thì nắm tình hình thôi.

Bà trưởng ngành hàng khô, từ này vẫn ngồi im nghe ngóng, giơ tay.

Lần đầu tiên có người giơ tay xin phép phát biểu. Bà Bông mừng rơn:

- Mời chị Trinh!

- Tôi xin phát biểu ý kiến. Tôi hỏi khí không phải, thế nếu đa số bà con
chúng tôi đồng ý với ông quận, cũng xây ba tầng, nhưng chúng tôi muốn ở
tầng dưới, có được không?

Hùng hỏi:

- Xin phép được hỏi, vì sao bác biết đa số bà con muốn ở tầng dưới ạ?

- Lòng vả cũng như lòng sung. Ngần này tuổi đầu rồi, chuyện hay dở, phải
tôi, biết chứ. Ông trả lời tôi đi, nếu đa số chúng tôi bằng lòng như thế, các
ông có nghe không. Hay các ông cứ làm theo ý mình?

- Nghe chứ ạ. Nói phải củ cải cũng nghe mà bác!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.